Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Sủng Vợ, Xin Tiết Chế!

Chương 841
Lâm Tu cẩn thận suy nghĩ lời nói của Hàn Lận Quân, có chút đám chiêu gật gật đầu, “Cỏ lẽ đàn ông các anh hiểu đàn ông hơn một chứ. Em chỉ nghĩ ô tô chỉ là phương tiện đi lại, có là được rồi.”
Hàn LậN Quân mím môi nói: “Vậy cho em lái chiếc Porsche của anh nhé?”
Lâm Tu nhất thời hụt hơi: “…Không cần, tay lái nặng như vậy…”
Hàn Lận Quân: “Cho nên, có quả thực có sự khác biệt giữa nam và nữ.”
Lâm Tu bĩu môi, “Được rồi…”
Điều đầu tiên Lâm Tu làm khi đến khách sạn là liên lạc với bộ phận ăn uống, không cần làm bữa trưa hôm nay cho Hàn tồng và cô.
Cà buổi sáng bận rộn hơn hôm qua rất nhiều vì cô tiếp quản công việc của bộ phận buồng phòng.
Cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi và uống một chút nước, cô nhận được một tin nhắn ghi âm WeChat khác từ Hàn Lận Quân: “Anh đang trên đường đến đón em, có thề sẽ đến đó sau 10 phút nữa. Em thu dọn đồ đạc rồi xuống chờ anh ở dưới tầng.”
Lâm Tu nghe xong thì nhìn vào thời gian, đã 11 giờ và họ phải về nhà để đón Sâm Sâm, vì vậy cô trả lời: “Em biết rồi, anh lái xe cần thận, đừng gửi tin nhắn nữa.”
Hàn Lận Quân: ừm, đang chờ đèn đỏ.
Lâm Tu đi vào nhà vệ sinh, sau khi quay lại thì cô liền cầm túi đi xuống lầu.
Bước xuống sảnh dưới lầu, Hàn Lận Quân vẫn chưa đến, cô đợi một lúc mới thấy chiếc siêu xe màu đỏ chói từ bên ngoài lái vào.
Xa xa giống như một quả cầu lửa, mặc dù tốc độ không nhanh, nhưng tiếng gầm rú của siêu xe vẫn rất rõ ràng, dù đứng ở trong cồng cô cũng cỏ thể nghe thấy, còn có tiếng mấy cô gái ờ quầy lễ tân kêu lên vang lên bên tai cô.
Nghĩ đến một thời gian sau mình sẽ được lái chiếc xe này để “rêu rao khắp nơi” đi làm, tự dưng thấy… chột dạ lắm.
Cô cũng không phải là có ý định khoe khoang, nhưng có vẻ như sau khi ở bên ông chủ lớn, cho dù cô có tỏ ra khiêm tốn đến đâu cũng không khỏi trở nên rạng rõ’ hơn.
Chiếc xe thề thao màu đỏ dừng ờ cồng, hạ kính xe xuống, mỹ nam nhìn sang, thoáng thấy cô bước ra khỏi cửa tự động.
Ánh mắt hai người chạm nhau, hai người ngầm cười với nhau, cô bước tới mở cửa ghế phụ ngồi vào, nâng cửa sồ lên để chặn những ánh mắt đố kỵ trong khách sạn.
“Ba mẹ đã đến sân bay chưa?” Cô thắt dây an toàn hỏi.
“Rồi.” Hàn Lận Quân lái xe rời khách sạn.
“Vậy chúng ta phải nhanh lên, bên kia còn phải án cơm, ba mẹ còn phải làm thủ tục lên máy bay…”
Hàn Lận Quân liếc nhìn cô, nụ cười trên môi càng sâu, “Hình như em còn lo lắng hơn cha mẹ.”
Lâm Tu bĩu môi nói: “Bọn họ ờ nhà, có thề từ từ chuẩn bị, chúng ta đi đường còn phải tốn thời gian Nghĩ nghĩ lại nói: “Só’m biết vậy thì buổi sáng ra cửa em đã mang theo Sâm Sâm, như vậy thì có thề lược bỏ đoạn đường từ công ty về nhà, rồi từ nhà đến sân bay.”
Hàn Lận Quân không nói nên lời. “Đưa thằng bé đi làm, em cỏ chắc là lo được không?”
Lâm Tu nghĩ đến cảnh đỏ, lè lưỡi, nói: “Thật đúng là…”
Cho con bú, thay tã, dỗ con, ôm con, trêu chọc bé con… Nếu thực sự muốn đưa bé con đi làm, cô cũng không cần phải làm việc ~
về nhà, dì Tề đã chuẩn bị sẵn một túi đồ cho họ.
“Một cái tã chắc là đủ rồi, tôi chỉ vừa mới thay cho bé thôi; lượng sữa bột điều chình một lần, điều chình nhiệt độ nước rồi cho vào bình thủy; khán ướt, khăn giấy, một bộ quần áo, mũ, áo khoác…”
Lâm Tu đây là lần đầu tiên dẫn Sâm Sâm ra ngoài, không ngờ lại mang theo nhiều đồ như vậy, quá cồng kềnh, cô không khỏi cạn lời, “Dì, vẫn là dì có kinh nghiệm.”
Dì Tề có chút tự hào, “Tôi đã chăm sóc không tới 50 thì cũng bốn mươi bảy bốn mươi tám đứa bé rồi, tôi làm trong ngành này gần cả đời rồi, có vấn đề gì cũng không thẻ làm khó được, ở sân bay có bật điều hòa nên phu nhân nhớ chú ý đừng để Sâm Sâm bị cảm lạnh.”
“Được, cháu hiểu rồi.”
Lâm Tu đặt Sâm Sâm vào xe đẳy, Hàn Lận Quân mang theo chiếc túi lớn do dì Tề chuẩn bị, cả hai đầy bé con ra khỏi nhà.

Nhấn Mở Bình Luận