Chương 853
Ngay khi Hàn Lận Quân nói điều này, cả hai chị em đều nhìn anh.
Lâm Tu khó hiểu hỏi, “Tại sao? Cha mẹ không cần số tiền này, lại càng không cần cô nhỏ trả lại, vậy dùng tiền để làm gì?”
Hàn lận Quân hỏi Lâm Tiến: “Cô nhỏ có nói muốn số của anh đúng không? Nếu đã tìm anh thì phải có mục đích, phải không? Hẳn là không phải chỉ đơn thuần là thân thích gặp mặt.”
Lâm Tiến: “Em cá là chắc chắn là không!”
Hàn lậN Quân: “Vậy thì, chẳng lẽ hai không muốn biết rốt cuộc là vì cái gì sao?”
Hai chị em đồng thời gật đầu, tò mò, họ rất tò mò! Chẳng lẽ sếp lớn
anh rề
anh biết sao?
Hàn Lận Quân khẽ mỉm cười, nói: “Thay vì chúng ta ở chỗ
này đoán mò, sao không tự mình đi gặp cô nhỏ hỏi một chút, vì sao lại tìm anh sốt sắng như vậy?”
Lâm Tiến có chút sửng sốt,”… a? Anh rể, anh định chủ động cắn câu sao?”
Hàn Lận Quân: “Thay vì đẻ bà ấy đến tìm anh, anh chù động hỏi bà ấy là vì mục đích gì.”
Lâm Tu lo lắng nói: “Vậy nếu cô nhỏ đưa ra yêu cầu làm khó anh thì phải làm sao bây giờ?”
Hàn lận Quân tựa tiếu tựa phi nghiêng người nhìn cồ,” Em còn lo lắng anh không xử lý được bà ta sao?”
Lâm Tu không nói nê lời, đúng vậy, loại người nào mà ồng chủ lớn chưa bao giờ xử lý? Những lo lắng của cô ở đây chỉ đơn giản là vô căn cứ.
Cô không còn cách nào khác đành phải nói: “Vậy thì tùy anh, anh muốn xử lý thế nào thì tùy.”
Hàn Lận Quân: “Dù sao cũng là cô nhỏ của em, hẳn là anh sẽ giữ chút thể diện.”
Lâm Tiến chớp mắt và hỏi: “Anh rề… Ý anh là gì… vậy em có nên cho bà ta số của anh hay không?”
Hàn Lận Quân: “Em không cần đưa, cứ coi như em nói với anh, anh tự mình liên lạc với bà ta, bà ta một mình tới tìm anh, chẳng phải càng thêm giữ thề diện sao?”
Lâm Tiến trầm ngâm gật đầu:” Có vẻ như ….Rất có đạo lý.”
Sau khi suy nghĩ một lúc, cậu chỉ vào đống tiền đỏ trên bàn, “Đợi đã, em nên làm gì với số tiền này?”
Hàn Lận Quân nói: “Em cứ giữ nó trước, khi nào em đến cửa hàng mới để báo cáo vào tuần tới, khi đó em nói với bố mẹ đỏ là tiền thưởng từ đơn vị cũ phát cho em như một lời tạm biệt với em.”
Lâm Tiến:
Làm sao có thể thuyết phục bố mẹ rằng cậu chỉ ở lại cửa hàng việc làm bán thời gian của anh rể mình khoảng 20 ngày mà còn được nhận tiền thưởng? Tiền thưởng còn là 1 vạn nhân dân tệ…
Sau bữa tối, Hàn Lận Quân dẫn Lâm Tu vào phòng làm việc.
Bời vì anh đã hẹn với Lâm Tiến mỗi sáng chủ nhật sẽ đến
truyền thụ chút kiến thức về AI cho cậu, hôm nay tình cờ tới đây nên anh sẽ nói trước luôn, cho nên ngày mai không cần tới đây.
Đây có thể coi như là một cái may mắn trá hình, Lâm Tiến rắt kích động, rất nhanh liền quên mất chuyện quấy rầy trước đó, đi theo anh rể tiến vào thư phòng.
Nói được nửa chừng, Lâm Tu mang cho họ thứ gì đó để uống—buổi tối không nên uống cà phê hay trà, kẻo mất ngủ, cồ đưa cho Lâm Tiến một ly nước ép trái cây, rồi rót một ly nước đun sôi để ấm cho Hàn Lận Quân.
Thấy cả hai ngồi và đứng dựa vào bàn, phân tích và giải thích một bức tranh nào đỏ trên máy tính.
Nghe được thanh âm, đối thoại có chút gián đoạn, hai người quay đầu nhìn nhau, Hàn Lận Quân cùng Lâm Tu nhìn nhau, nhìn nhau cười, sau đó anh quay đầu tiếp tục nói.
Lâm Tiến vừa nghe vừa giúp chị gái đặt nước trái cây và nước đun sôi xuống, có chút không biết… nước đun sôi đề dành cho ai.
“Đưa cho anh, của anh.” Hàn Lận Quân nhìn ra cậu đang do dự, bình tĩnh nói.
Lâm Tiến tháy Lâm Tu gật đầu, Lâm Tiến ngượng ngùng, chị cậu cư nhiên chỉ mang nước đun sôi cho anh rể mà thôi…
Cậu không biết rằng Hàn Lận Quân đâ từng uống cà phê để giữ tỉnh táo khi anh làm việc vào ban đêm, Lâm Tu không hài lòng với điều này, nhưng anh không thể uống trà, mà ông chủ lớn cũng không thích uống đồ ngọt, vì vậy chỉ có nước thường là phù hợp nhất.
Lâm Tu đứng bên cạnh nhìn, cô chưa bao giờ tiếp xúc với AI, vì vậy cô không thể hiểu nó, một lúc sau, cô cảm thấy nhàm chán, quay người đi ra ngoài, chuẩn bị cho Sâm Sâm tắm.
Sau khi làm xong một nội dung, hai người trong phòng làm việc tạm dừng một chút, Lâm Tiến nhấp một ngụm nước trái cây, lạnh như băng mà ngon ~
Sau đỏ nhìn thấy anh rể bình tĩnh uống nước đun sôi, trong lòng không khỏi cảm thấy có chút kỳ quái.
Anh rề này … Thật ngoan!