Chương 871
Từ ” nằm vùng” lần này dùng lạ lắm, Lâm Tu đặt nồi nước nóng xuống, dùng thìa nhỏ chuyên dụng nhẹ nhàng khuấy vào trong bình cà phê, “Ý anh là, những người phụ nữ kia sống trong tiểu khu…đang đợi anh xuất hiện, chỉ để xem anh chạy vào buổi sáng?”
” Cũng không phải chỉ đơn giản là ‘ xem’.” Hàn Lận Quân cằm lấy ly thủy tinh ỏ’ một bên, rót một cốc nước nóng nhỏ vào rồi cầm, thân cốc khẽ rung lên.
“Bọn họ còn làm cái gì?”
Hàn Lận Quân nhìn cô, “Muốn biết sao?”
Lâm Tu bị anh dụ dỗ, vô thức gật đầu, “Muốn.”
Hàn Lận Quân đặt ly xuống, đút tay vào túi, mặt không chút thay đổi nói:” Muốn biết, sáng mai cùng anh đi xuống, anh có nói nhiều thế nào, cũng không bằng em tự mình tận mắt xem.”
Lâm Tu:”….”
Hàn Lận Quân tự nhiên xoay người cầm cốc cà phê ra khỏi tủ đặt lại bàn án, cầm lấy bình cà phê cồ pha rót cà phê đen
êm dịu vào cốc, sau đó đưa chóp mũi lên hít một hơi, hài lòng thở ra., nói, “Hàn phu nhân pha cà phê thật sự là càng ngày càng thơm
Lâm Tu: “…”
Hàn Lận Quân khẽ mỉm cười, cầm tách cà phê trên tay rời đi, liếc nhìn hai hướng dẫn viên mua sắm khi đi ngang qua phòng khách, nói một cách bình tĩnh: “Cứ để lại tất cả áo quần thể thao, đến ngày mai, nếu Hàn phu nhân vẫn quyết định khồng cần số quần áo này, cô ấy sẽ đích thân trả lại quần áo, tất cả quần áo sẽ được giải quyết tại trụ sờ cảnh Hoa vào thứ ba.”
Hai nhân viên tư vấn lập tức đứng dậy cung kính nói: “Vâng, Hàn tổng.”
Sau khi Hàn Lận Quân nói xong, không nói nhảm nữa, ngửi thấy mùi thơm của cà phê rồi quay trở lại thư phòng.
Lâm Tu:”…”
Cúi đầu nhìn chén nước sôi không hiểu đồ ra trên bàn.
Cho nên, anh đô côc nước này ra làm gì?
Sau khi hướng dẫn mua sắm rời đi, Lâm Tu mang quần áo còn sót lại về phòng để thu dọn.
Lấy quần áo hàng ngày ra, treo chúng lên móc và treo từng cái một vào tủ quần áo.
Quần áo bà bầu trước đây đã giặt sạch sẽ cất đi, gần đây bỏ trống rất nhiều, khó trách ông chủ lớn chịu không nổi nũ’a, muốn chủ động giúp cồ mua quần ảo, coi như tù quần áo của Hàn phu nhân nếu không có quần áo thì quả thực có chút tồi tàn –
Nếu phải đợi cô tự mua thì ước chừng một tháng cũng chì có hai ba bộ, mùa này còn chưa đợi tới mua đủ rồi mùa sau lại đến, tủ quần áo lúc nào cũng trống-
Được rồi, sau này cô sẽ cố gắng chủ động đặt hàng, không chỉ mua cho bản thân mà còn nhở mua vài cái cho sếp lớn, đây đáng lẽ là việc mà một người vợ nên làm, nhưng trong nhà họ, cỏ vẻ như anh còn làm nhiều hơn thế.
Hừm… Nghĩ thế này thì” Hàn phu nhân” như cô đúng là không đủ tiêu chuẩn *
Quay lại giường, nhìn thấy mấy cái áo quần thề thao đó, cô lấy bộ màu xám trên cùng ra trải ra, bộ màu xám rất giống một bộ của đại boss. Mặc dù không phải đồ đôi nhưng là
cùng một nhãn hiệu, chắt liệu cũng tương tự, cô nhớ trước đây khi lấy quần áo cô đã sờ vào chất liệu này, mỏng, mềm, dễ chịu.
Nghĩ đến những gì anh vừa nói –
Đường như có người đã nằm vùng …
Có một số việc không đơn giản như “nhìn”…
Dù có nói thế nào đi cháng nữa, thì tốt hơn hết là cô nên tự mình đi nhìn…
Cô ngồi trên giường với bộ quần áo trên tay, khuồn mặt nhỏ
xinh vô thức nhăn lại.
Chính xác thì những người phụ nữ đó đã làm gì với ông chủ lớn?
Ông chủ lớn kêu cô ngày mai xuống tự mình xem, xem thế nào?
Đánh giá từ giọng điệu của anh, giống như là cô sẽ quyết định chạy bộ buồi sáng với anh sau khi nghe anh nói như vậy….