Chương 879
Hai ngày nay cô nhỏ cũng đã an phận rất nhiều, không phải vì bà ta đang kiềm chế bản thân, mà là vì bà ta đang chờ đợi câu trả lời của Lâm Tiến.
Bà ta đã tiêu rất nhiều tiền lần này, chuyện này nếu được đặt vào trước kia thì bà ta tuyệt đối không thề chi nhiều tiền như vậy cho người ngoài để mua một chiếc điện thoại di động, đùa sao, bà ta chì sẵn sàng mua hơn 1.000 tệ đề mua một cái, còn đây là 8888 tệ đó chính là hút máu bà ta!
Nhưng tại sao bà ta sẵn sàng chi số tiền này đế làm hài lòng Lâm Tu?
Tất cả là vì đứa cháu trai Tiều Đồng kia.
Cả nhà đã ở lại Hoa Thành hơn 10 ngày, lúc đầu là nhà họ Lâm chi trả, bà ta cũng không nghĩ nhiều lắm, bây giờ anh trai và chị dâu bà ta đột ngột bỏ đi hai ngày trước nên bao nhiêu tiền ăn, mặc, nhà ở, đi lại hàng ngày của người nhà bà ta đều phải tự gồng gánh, chì tiêu phí một ngày thôi đã khiến tâm lý bà ta chịu không nội nên hôm sau bà ta đã đưa vợ chồng con gái và con trai về quê trước, trong khi bà ở lại Hoa Thành với con dâu và cháu trai.
Con gái hỏi bà ta tại sao muốn giữ con dâu và cháu trai mà
lại đuổi nhà mình về, bà ta bĩu môi với cô con dâu bên cạnh: “Hỏi nó đi.”
Khi con gái nhìn sang, bà ta nháy mắt với con dâu.
Cô con dâu hiểu ra, hai người đã bày ra lý lẽ rồi, nhưng không dám nhìn nhau, chỉ cúi đầu nói: “Chị… có một người bạn ở đây, chị đã liên lạc với cô ấy hai ngày trước và chúng ta sẽ gặp nhau khi cô ấy có thời gian, hôm qua cô ấy trả lời rằng chị có thời gian trong vài ngày tới, vì vậy chị sẽ ở lại thêm vài ngày nữa.”
Lý do này được chấp nhận, vì vậy cô con gái ngừng hỏi thêm, ngày hôm đó cùng với con trai vả mấy người nữa trở về quê.
Họ vừa đi khỏi, cô nhỏ đã nói với con dâu: “Bây giờ chỉ có ba người chúng ta, tiết kiệm ít tiền mà ở một phòng, con cũng sẽ trả một nửa tiền phòng và đồ án.”
Con dâu:”… COn hiểu rồi.” Thật là keo kiệt, đối với chính cháu ruột của mình cũng keo kiệt!
Nhưng nghĩ hai người ở lại vì con trai, thôi thì cũng chịu!
Sau hai ngày chờ đợi, đến trưa ngày thứ ba, cô nhỏ cuối cùng cũng khồng chịu nổi nữa, đi đi lại lại trong phòng khách sạn với vẻ mặt khó coi, “Thằng nhóc Lâm Tiến đỏ…sẽ không lừa dối mình chứ? Tại sao vẫn chưa có tin tức gì?”
Mỗi ngày ở lại Hoa Thành, chi phí tối thiểu sẽ là khoảng 500, cô nhỏ đã đến độ gắt gỏng.
Nhưng gia đình anh trai và chị dâu không quay lại, cũng không biết cháu rể sống ở đâu, nhà bọn họ ở Hoa Thành, nhưng sao nhà mình cỏ thể sống qua ngày như thế này?
Thấy bà ta như vậy, con dâu nhìn con trai đang xem TV, thấp giọng nói: “Mẹ, không còn cách nào khác để liên lạc với Lâm Tiến sao?”
Cô nhỏ nhíu mi nghĩ sâu xa, một lát sau hỏi:” Đúng rồi, con thử điều tra đại học T mà Lâm Tiến học ở vị trí nào?”
Con dâu: “Dạ.”
Cô ta vội vàng lấy điện thoại di động ra kiểm tra, rất nhanh liền tìm được: “ờ… Cách đây khoảng 20 km khi đi taxi, giá vé hơn 50 nhân dân tệ.”
Cô nhỏ: “Hôm đó mẹ thấy nó đi xe buýt, xe buýt chắc chắn
rẻ hơn.
Cô con dâu kiểm tra lại tuyến xe buýt, “Có xe buýt chạy thẳng, mất hơn một giờ nữa mới tới đó.”
Khóe mắt cô nhỏ giật giật, sau đó nghiến răng nghiến lợi, “Đi, chúng ta đi thôi!”
Tính cách của cô nhỏ có chút giống cồ cả— đã nói là sẽ và còn hành động mạnh mẽ, nhưng phong cách thì khác.
Mất gần 2 tiếng đồng hồ, mẹ chồng con dâu và cháu trai cuối cùng cũng đến được bên ngoài trường đại học T bằng xe buýt.
Tiểu Đông mở to mắt khi nhìn thấy cổng trường đại học uy
nghiêm, liền “wow” một tiếng, cô nhỏ vỗ vai nó nói: “Chờ đến khi cháu tới Hoa Thành học, khả năng rất cao là sẽ được nhận vào trường đại học này, bà nghe ông cậu của cháu nói, Đại học T là một trong mười trường đại học hàng đầu trong cả nước, là cả 985 và 211. Dì Lâm Tu và cậu Lâm Tiến của cháu đều tốt nghiệp ở đây
Tiểu Đông vẫn còn nhỏ, thực sự không biết nhiều về các chi tiết cụ thể của trường đại học, thằng bé khi nghe bà nội nói như vậy thì chỉ nghĩ thật tuyệt vời, “Bọn họ đều rất lợi hại phải không?”
Cô nhỏ: “Còn không phải, nếu không thì sao dì Lâm Tu của cháu có thể lấy được chồng giàu có như vậy?”
Con dâu: Việc này có liên quan gì đến việc thi vào trường đại học nào sao?