Chương 885
Hàn Lận Quân đưa nước trong tay cho cô, Lâm Tu lắc đầu, “Em vừa uống trà trên xe, vừa rồi anh có việc sao? Hôm nay về sớm, có phải là làm chậm trễ công việc của anh không?”
“Không có, công việc ở công ty giải quyết xong rồi.” Hàn Lận Quân nhét điện thoại vào túi, nắm tay cồ đi về xe, bảo vệ cô ngồi vào ghế phụ rồi đi trở lại ghế lái một mình.
Sau khi thắt dây an toàn, anh dừng lại một chút, hỏi: “Hôm nay cô nhỏ đến đại học T tìm Lâm Tiến, em có biết không?”
Lâm Tu đang cầm bình giữ nhiệt đi uống nước, nghe vậy liền quay đầu lại, ngạc nhiên nhìn anh, “Em không biết, bọn họ vậy àm có tìm được trường đại học T sao?”
“ừm.”
“Có phải là vì chuyện số của anh không? Đúng rồi, em vẫn chưa hỏi anh, anh đã liên lạc với cô nhỏ em chưa? ”
” Vốn dĩ anh muốn để yên hai ngày rồi mới liên lạc, nhưng bà ấy không chịu nổi nữa,” Hàn Lận Quân cười nói, “Lâm Tiến lấy tiền của bà ấy, chắc là có chút áy náy nên mới đưa số của anh cho bà ấy.”
Lâm Tu suy nghĩ một chút nói:” Cho nên vừa rồi gọi điện thoại cho anh là cô nhỏ của em?”
Hàn Lận Quân khẽ gật đầu, lấy điện thoại di động ra bấm bấm, lật đoạn ghi âm cuộc điện thoại vừa rồi với cô nhỏ đưa cho cô.
Lâm Tu nhận lấy, đặt ở trên đùi, chậm rãi uống một ngụm nước, rồi đặt lên điện thoại, đóng nắp lại rồi bật ghi âm lên, trong xe vang lên giọng nói của cô nhỏ và Hàn Lận Quân.
Hàn Lận Quân đỏng cửa sổ để giọng nói trong đoạn ghi âm rõ ràng hơn, nhưng trong xe hơi ngột ngạt, vì vậy anh bật điều hòa, điều chỉnh nhiệt độ.
Khi Lâm Tu lắng nghe, biểu cảm trên khuôn mặt cô dần đông cứng lại, cuối cùng trở nên sửng sốt, cô quay sang Hàn Lận Quân.
Hàn Lận Quân đã lái xe ra khỏi bãi đậu xe, khi nhận ra ánh mắt của cô, khóe môi anh nhếch lên.
Đoạn ghi âm dài khoảng 5 phút được phát nhanh, Lâm Tu không nói nên lời: “Hóa ra cô nhỏ để nhờ anh một việc, chính là như vậy.”
Hàn Lận Quân: “Lần đầu tiên anh nghe được, anh cứ nghĩ
mình nghe nhầm. Anh nghĩ có thể là vì muốn phát triển theo cách này trong kinh doanh, nếu thật thì anh cũng cỏ thể cho cơ hội …” Anh liếc nhìn Lâm Tu, “Yêu cầu của cô nhỏ có chút… vì vậy anh đã từ chối.”
Lâm Tu gật đầu, “Từ chối là đúng. Hoa Thành là thủ đô, không phải bất kỳ thành phố nào khác. Quản lý ỏ’ đây nghiêm ngặt như vậy, làm sao người ngoài có thể nói vào ở là vào ở được? Hơn nữa, sau khi vào, sẽ chĩ có thêm rắc rối, nếu người nhà của họ không đi theo, không thề tìm thấy mối quan hệ nào, một đứa trè bị ném ở đây, chúng ta chẳng lẽ phải giúp đỡ bọn họ chịu trách nhiệm cho đến khi nó lớn lên sao?”
Hàn Lận thích khả năng của cô biết phân biệt đúng sai, có lập trường riêng, không vì những yêu cầu đủ loại của họ hàng xa lạ mà thỏa hiệp.
“Anh có nghĩ đoạn ghi âm này nên đưa cho cha mẹ không?” Lâm Tuhỏi lại.
Hàn Lận Quân suy nghĩ một lúc rồi nói: “Cho bố mẹ nghe đi, việc Lâm Tiến lấy tiền của cô nhỏ sớm muộn gì cũng bị bại lộ, không bằng để cha mẹ chuẩn bị trước, sau đó cũng sẽ không tức giận mấy với Lâm Tiến.”
Lâm Tiến sửng sốt một chút, nhìn vẻ mặt bình tĩnh của anh,
cô sửng sốt tự hỏi, cho nên kêu Lâm Tiến nhận tiền, chính là biết trong chuyến này có khả năng này sao?
Thử nghĩ xem, nếu không phải cô nhỏ tìm được đại boss, cha Lâm mẹ Lâm nếu biết Lâm Tiến lấy tiền của cô nhỏ nhắt định sẽ vô cùng tức giận.
Nói về điều này, cô nhỏ đã đưa tiền cho Lâm Tiến vì bà ta đã có kế hoạch từ đầu trong vấn đề này.
Với ý nghĩ đó, cồ đã gửi đoạn ghi âm của Hàn Lận Quân đến điện thoại di động của mình, sau đó gửi nó đến WeChat của mẹ Lâm.
Đặt điện thoại xuống, nhìn chằm chằm con đường phía trước, im lặng một lúc, cồ ủ rũ nói: “ông xã…”
Hàn Lận Quân nhướng mày, “Hửm?”
Lâm Tu bĩu môi nói: “Em xin lỗi, làm cho anh khi không lại bị quấy rầy, thay mặt cô nhỏ xin lỗi anh.”
Hàn Lận Quân cười khẽ,” Em nói cái gì dó? Việc này cũng không phải là em rước lấy.”
Lâm Tu há mồm muốn nói lại thôi, nhìn thấy biểu cảm mỉm cười nhu hòa cùa anh, trong lòng cũng cảm thấy ấm áp.
Mẹ Lâm có lẽ đã nghe đoạn ghi âm muộn, cho đến khi bọn họ trở lại tiểu khu Vân Cảnh Thịnh Thế, Lâm Tu mới nhận đưực điện thoại của bà.
Mẹ Lâm cũng không kém phần kinh ngạc:”… Cuối nám ngoái khi con kết hôn, mẹ đã nghe bà ấy đề cập đến ý tưởng mày, mẹ cũng đã phân tích nguyên nhân vì sao làm như vậy là không tốt, nhưng sau lại không đề cập đến, mẹ cứ nghĩ bà ấy đã bỏ cuộc, nhưng không ngờ nám nay lại tìm đến Tiểu Hàn, Tiểu Hàn có tức giận không?”
Hai người Lâm Tu vừa vào cửa, cô đang thay giày ở lối vào, theo sau là Hàn Lận Quân trên tay ôm chiếc lồng giữ nhiệt và những chiếc túi của cô.
Lâm Tu: “Anh ấy không tức giận, nhưng con không hoàn toàn đồng ý ý kiến của cô nhỏ, quá gây sửc ép cho đứa nhỏ.”
Mẹ Lâm thở dài, “Đâu ra chỉ hành hạ đứa nhỏ, còn hành hạ nhiều người chúng ta ở Hoa Thành này! Tiểu Hàn nói vậy là đúng, không phải chúng ta có thành kiến những người từ nơi khác đến, nhưng đó là cách chính sách của Hoa Thành bây giờ. Mặc dù cô nhỏ của con lớn lên ở Hoa Thành nhưng cô ấy đã kết hôn rất nhiều năm, hộ khẩu không có ở đây. Trường học cũng không dễ vào đâu, chưa kể cô ấy để tâm vào những trường quốc tế đó, học phí mấy tràm nghìn, mỗi năm gia đình họ có kham nối không?”
Đúng vậy, gia đình co nhỏ có điều kiện không tồi, nhưng nếu thật sự là học phí mấy tràm vạn một nám, nhà bọn họ có kham nồi sao? Đây không phải là một hoặc hai năm.
Nếu bà ta không thể lấy nó ra, thì kế hoạch của bà ta là gì?
Đột nhiên, một ý tưởng chưa định hình lóe lên trong đầu cô, cô cảm thấy hơi giật mình khi nghĩ đến khả náng đó.
Cô vô thức ngẩng đầu lên liếc nhìn Hàn Lận Quân đã đi về phía phòng, dự cảm chẳng lành trong lòng càng nặng nề.
Cô hạ giọng nói: “Mẹ, con nhớ chuyện ngày đó Tiểu Quân cho mẹ một vạn nhưng mà mẹ không lấy không, chuyện đó mẹ có nói với cô nhỏ không?”
” Đúng là có nói, làm sao vậy?”
Lâm Tu mím môi nói: “Sau này mẹ đừng nói nữa.”
Mẹ Lâm cũng là người khồn ngoan, sau khi bị cô nhắc nhở như vậy, bà chợt ý thức được điều gì, ngữ khí trở nên nghiêm túc, “Ý của con là…”
Lâm Tu nhướng mày nói: “Con cũng không biết, nhưng con luôn cảm thấy cồ nhỏ rất có ý tìm Tiểu Quân, nếu không tại sao lúc kết hôn cô ấy không tìm mà lại đi tìm lúc này?”
Mẹ Lâm lâm vào trầm tư:”…” Một hồi lâu mới cảm thấy phiền muộn, “Đây là lỗi của mẹ, từ nay về sau mẹ thật sự phải cẩn thận khi ăn nói.”
, “Mẹ, mẹ đừng tự trách mình, mẹ cũng biết thái độ làm người của cô nhỏ như thế nào, cô ấy có thể lợi dụng bất cứ nơi nào cô ấy có thể chiếm được lợi thế cho mình, mẹ không phải nhiều nàm như vậy cũng đã quen rồi sao? ”
Mẹ Lâm:“Uh…”
Lâm Tu cười nói: “Được rồi, phải nghĩ đến những chuyện vui vẻ, hai ngày nay sức án của Sâm Sâm đã táng trở lại, dì Tề nói thằng bé đã uống 120ml sữa bột và sức ăn ngày càng tốt hơn – ”
Nói đến cháu trai nhỏ, mẹ Lâm lập tức vui vẻ, “Thật sao?
Hai ngày nữa mẹ sẽ đi thàm cháu.”
Nói chuyện điện thoại xong, Lâm Tu thở ra, cũng không vội vàng quay trở lại phòng, cô đến phòng Sâm Sâm để gặp con trai.
Hàn Lận Quân cũng ở trong phòng, thấy cô đi tới liền làm động tác im lặng, Lâm Tu đứng cạnh cửa thảm dò, hóa ra tiều gia hỏa này đang ngủ, khó trách không nghe thấy tiếng của anh.” A, a, a!” của bé.