Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Sủng Vợ, Xin Tiết Chế!

Chương 898
Hàn Lận Quân luôn cảm thấy vợ nhà mình hôm nay có chút kỳ lạ.
Trên đường lái chiếc xe thể thao màu đỏ đến sân tập, anh mấy lần nhắc nhở cô quan sát tình hình đường xá, bởi vì hai người đã thống nhất, nếu kết quả buổi tập hôm nay vẫn ồn định, cô sẽ được lái trên đường về.
Nhưng cô gái nhỏ này xảy ra chuyện gì, cho dù anh có nhắc nhờ, cô cũng chĩ tập trung không tới ba phút đồng hồ, sau đó lại bắt đầu lén lút nhìn anh một cái.
Mặc dù bị người phụ nữ của mình nhìn chằm chằm cỏ thể mang lại cho đàn ông sự thỏa mãn nhất định, nhưng việc cô lén lút nhìn mà không nói gì, lại khiến anh cảm thấy khó chịu khắp người.
Anh hơi hạ kính xe xuống, “…Em để ý là vừa rồi anh có hút thuốc sao? Nước súc miệng anh cũng đã dùng hết nửa chai rồi, mùi vẫn còn rất nồng sao?”
Lâm Tu chớp chớp mắt, “…A?”
Xem ra không phải nguyên nhân này, Hàn Lận Quân đưa tay xoa xoa khóe môi, “Quên đi, không có gì.”
Thích thì cứ nhìn, không thích người phụ nữ khác nhìn, còn không để người phụ nữ của mình nhìn được sao?
Lâm Tu lén nhìn trộm bị bắt, mặt cô cỏ chút nóng, cô không thề chỉ nói “bác sĩ nói chúng ta có thể quan hệ” đúng không?
Cho dù có đánh chết cô cô cũng không nói những lời như vậy!
Loại lời này chỉ mình cồ biết, không thể cùng người khác “Chia sẻ” lời nói này, côu ôm ở trong lòng, làm cho cô vừa xấu hổ vừa lúng túng.
Chuyện giường chiếu giữa hai người luôn là do anh chủ động, cô lại thẹn thùng bỏ qua, chẳng lẽ bây giờ thay đồi, cô sẽ chủ động sao?
Đáng ghét! Anh không hỏi vài lần rồi sao? Sao hôm nay anh không hỏi? Nếu anh hỏi cồ , cô có thể nói suông!
“Vợ
Thanh âm của người đàn ông đột nhiên vang lên, Lâm Tu vốn đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình đột nhiên bị dọa sợ hoàn hồn, ngơ ngác nhìn anh,”… Cái gì?”
Hàn Lận QUân nhướng mày đen nhánh, “Chúng ta đến rồi, em còn ngấn người cái gì đó?”
Trong chốc lát nhìn anh, chốc lát lại ngấn người, cô gái nhỏ hôm nay thật không bình thường ~
“ôi … ồ.” Lâm Tu vội vàng cời dây an toàn, mỏ’ cửa và xuống xe.
Hàn Lận Quân một tay vẫn cầm vô lăng, nghiêng đầu nhìn cô, liếc mắt nhìn cồ xuống xe đi vòng qua đầu xe, trên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú lộ ra vẻ ngượng ngùng.
Mãi đến khi cô đứng đợi ở ngoài cửa bên tài xế, anh mới chậm rãi mở cửa xe bước xuống xe, đôi mắt đen láy không ngừng nhìn chằm chằm vào cồ, nhìn cô đi lên.
Vào buổi tối, Lâm Tu cho Sâm Sâm ăn uống đầy đủ và ợ hơi rồi mới giao cho dì Tề, mí mắt của cậu bé hơi rũ xuống, có lẽ là do buồn ngủ.
Sau khi duỗi người, cô cũng phải trở về phòng để tắm rửa.
Đi ngang qua phòng làm việc, cô thấy một ánh sáng yếu ớt chiếu qua cánh cửa đóng kín, cô bước đến, đẩy nhẹ cửa và
nhìn thấy người đàn ông đang trả lời email trên máy tính.
Hôm nay không cỏ kết nối video, không có cuộc gọi quốc tế, có nghĩa là anh không bận lắm sao? Chì là không biết sau khi trả lời email anh có thể hoàn thành công việc hay không, hay là có chuyện gì khác.
Sau khi suy nghĩ về nó, cô quyết định hỏi thử.
Gõ cửa, cô thấy người đàn ông dừng công việc đang làm và nhìn lại.
“Làm sao vậy?”
Lâm Tu mở cửa đi vào, “Em có quấy rầy anh không?”
Hàn Lận Quân nói: “Không có.
Lâm Tu đứng ở bên cạnh bàn nhìn ly nước trong ly trước mặt, và nói: “Em muốn hỏi anh, anh có cần thêm chút nước không?” vẫn còn nửa ly trong ly.
Hàn Lận Quân vươn tay muốn nắm tay cồ, muốn kéo cô lại: “Không cần, anh trả lời xong email này, đọc vài văn bản liền đi ngủ thôi.”
Nhưng Lâm Tu lại rút tay ra, đặt ở sau lưng, cô cong môi cười với anh, “Vậy em về phòng…chờ anh.”
Hàn Lận Quân không ép cô, theo bản năng nói: “Đừng đợi anh, muốn ngủ thì ngủ đi.”
Lâm Tu bĩu mồi, có chút khó chịu với phong cách khỏ hiểu của anh, “Dù sao em cũng chờ anh!” Không chờ anh nói thêm cái gì, cô đã xoay người rời đi khỏi phòng làm việc.
Hàn Lận Quân:”…”
Mỉm cười lắc đầu, tiếp tục chuyên chú vào máy vi tính.
Vừa duỗi tay gõ một dòng, anh đột nhiên tựa hồ ý thức được cái gì, đột nhiên xoay người, nhìn về cửa phòng ngủ ở phía đối diện đangđóng chặt, trong mắt hiện lên một tia
kỳ dị.
Bất tri bất giác, anh giơ tay giật mạnh đường viền cồ áo, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vào cánh cửa vừa sâu vừa sáng, dần dần bốc cháy lên một loại ngọn lửa suy nghĩ, háo hức đến mức suýt chút nữa đốt cháy cánh cửa…

Nhấn Mở Bình Luận