Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Sủng Vợ, Xin Tiết Chế!

Chương 902
Điện thoại reo, là trợ lý Nhậm gọi đến, anh đặt thìa xuống cầm lên, trầm giọng hỏi: “Sao vậy?”
” Chào buổi sáng Hàn tổng, mấy tư liệu ngày hôm qua phải dùng trong hội nghị, ngài nói buổi tối xem xong sẽ gửi lại vào email cho tôi, để tôi in nó ra cho cuộc họp sáng nay, nhưng đến bây giờ tôi vẫn chưa nhận được, nội dung tài liệu có gì đó không ồn sao?”
Hàn Lận Quân:
Sau khi nhìn vào tài liệu còn đang xem dang dở, anh im lặng vài giây, “Tôi quên mất, lát nữa tôi gửi cho cậu, cậu tới công ty trước đi.”
Hàn tổng, một người nghiện công việc, đối xử với công việc cực kỳ nghiêm khắc và hầu như không bao giờ phạm sai lầm, luôn thúc giục người khác làm việc, nhưng hôm nay anh lại “quên” gửi email cho cắp dưới…
Dì Tề đã pha sữa bột xong và đang đưa lại đây, thấy Hàn Lận Quân bận việc liền quyết định tự mình cho Sâm Sâm uống sữa.
Dì ấy ôm Sâm Sâm và ngồi xuống chiếc ghế còn lại, và cho
bé uống sữa bột.
Tuy nhiên, Sâm Sâm có vẻ không vui, hai tay cầm bình, chụm miệng lại nhấp vài ngụm rồi mới nhả ra, dì Tề lại nhét vào hết lần này đến lần khác, bà không khỏi thắc mắc: “Ai nha, sao hôm nay lại không uống sữa bột rồi? Hôm qua uống một lần cũng được mà.”
Hàn Lận Quân án miếng hoành thánh cuối cùng, lấy khàn giấy lau miệng, đứng dậy nói: “Để tôi làm.”
Anh ôm lấy Sâm Sâm từ tay dì Tề, đặt bé lên cánh tay của mình và cầm lấy cái bình sữa. Sau khi nhét nỏ vào, Sâm Sâm liếm nó rồi nhả nó ra, dùng hai tay đẩy cái chai ra và hướng đôi mắt to của mình sang một bên.
Hàn Lận Quân đặt bình sữa xuống, cũng có chút khó hiểu.
Dì Tề: “Chẳng lẽ bây giờ bé chỉ bú sữa mẹ thôi sao? Tôi lúc trước còn nói Sâm Sâm không kén án nên cỏ thế dễ nuôi, nếu không đề tôi đi gọi phu nhân?”
” Đừng gọi cô ấy, tối qua cô ấy ngủ muộn.”
Dì Tề đã đứng dậy một nửa và lại ngồi xuống khi nghe điều này.
Hàn Lận Quân nhìn xuống con trai mình, bé chính là đang bẹp miệng, nuốt hai lần vào cố họng, mắt đảo quanh, tay chân cũng khua về phía anh, trông không có vẻ gì là án no.
Chợt nhìn bát canh hoành thánh trên bàn.
Sẽ không phải muốn uống cái này chứ?
Dì Tề thấy anh đang nhìn bát hoành thánh thì mới nhận ra là anh đã ăn xong, đang định thu bát thì Hàn Lận Quân đã nói: “Trước đừng dọn đã, có thể thằng bé sẽ thích mùi vị này.”
Dì Tề sửng sốt,” Tiên sinh, Sâm Sâm còn nhỏ, không thể cho bé àn mặn.”
Hàn Lận Quân nói: “Tôi dùng đũa nhúng vào một chút thử xem.”
Anh nhúng một chiếc đũa vào súp và đưa nỏ vào miệng Sâm Sâm, Sâm Sâm lập tức há miệng ra để mút nó và thưởng thức.
Hàn Lận Quân:”…”
Dì Tề:
Anh lấy lại đũa và đặt bình bú, lần này Sâm Sâm thuận lợi tiếp nhận và uống một cách vui vẻ.
Dì Tề cười nói: “Cỏ lẽ là do nhìn thấy tiên sinh án, bé cũng tò mò muốn nếm thử hương vị.”
Hàn Lận QUân cũng không thể không xấu hổ mà nói rằng vừa rồi mình cho bé ăn bằng đũa, nên anh chỉ đáp lại một tiếng, đứng dậy và ôm Sâm Sâm đi đến ghế sofa.
Dì Tề dọn dẹp nhà bếp, khi dì ấy đi ra, dì ấy thấy Sâm Sâm đã uống sữa xong và đang được ợ trên vai của bố.
Quan hệ giữa hai cha con rất hòa thuận, khiến dì ấy cảm thấy ở trong nhiều gia đình như vậy, đàn ông nguyện ý đề vợ nghỉ ngơi còn mình chăm con thật sự rất ít, Hàn tiên sinh
thực sự là hình mẫu của một người đàn ông ấm áp.
Dì ấy cầm cây lau nhà lau sàn nhà, ánh mắt vô tình liếc nhìn cánh cửa phòng ngủ chính đóng chặt, nhớ lại cô gái không hiểu sao mình gặp trên đường đi siêu thị về hôm qua, cô ta đã nói những lời khó nghe với phu nhân như vậy, phu nhân rõ ràng là rất tức giận, nhưng lại không cho phép mình nói với tiên sinh, cũng không biết tiên sinh có tự nói hay không nhưng có vẻ như tiên sinh không phản ứng gì …
Sâm Sâm nấc lên một tiếng, sau đó Hàn Lận Quân đỡ bé đứng dậy, quay lại bàn ăn tiếp tục đọc tài liệu.
Mười lăm phút sau, anh gửi bản điện tử của tài liệu đã được xác nhận đến hộp thư của trợ lý Nhậm, anh kiểm tra thời gian, hiện tại là 8 giờ 20, 9 giờ cuộc họp mới bắt đầu, nên bây giờ phải ra ngoài.
Anh giao Sâm Sâm cho dì Tề chăm sóc, còn mình bước vào phòng và mỏ’ cửa.
Trên giường lớn, Lâm Tu vẫn đang cuộn mình trong chán ngủ ngon lành, tư thế vẫn không thay đổi khi anh tỉnh dậy, đi đến bên giường nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp đang ngủ hồng hào, cái miệng nhỏ nhắn hơi mở, mái tóc đen dài xõa ra, giữa hai chiếc gối, làn da trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô càng trắng hơn.
Anh ngồi ở mép giường, cúi đầu, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve gò má mềm mại của cô.
Đầu ngón tay vô thức di chuyền đến đôi môi hồng hào.

Nhấn Mở Bình Luận