Chương 924
Sáu người vào phòng riêng, gọi đồ ăn, đồ án rất nhanh đã được bưng lên.
Cô cả hỏi cô út: “Vừa rồi chị mới nghe A Thanh nói sắp đến ngày hết thời gian nghỉ phép của cháu trai, em xin phép đã bao lâu rồi?”
Cô út nhấp một ngụm trà chà là đỏ rồi nói: “Em xin nghỉ hai tuần, ngày mốt là ngày cuối cùng, chậm nhất sáng ngày mốt em phải đi tàu cao tốc về.”
Cô cả: “Sao em không nói sớm hơn, ngày mai chị được nghĩ, đưa Tiểu Đông đi công viên giải trí, tối mai đến lượt chị mười khác, mấy người anh trai chị dâu Lâm Tu và Lâm Tiến cũng đến, ngày mốt chị đưa em ra ga xe lửa.”
Cô cả đây là cũng vì muốn làm fiuj bầu không khí, mọi người cỏ mặt đều biết, cồ út cũng không muốn làm cho bà ấy mất mặt, vì vậy bà ta đã gật đầu.
Cô út nhìn mẹ Lâm đối diện, mẹ Lâm vừa vặn ngẩng đầu nhìn bà ta, ánh mắt chạm nhau, thấy trong mắt đối phương lộ ra vẻ hờ hững, nhất thời có chút bất an, không biết có phải hay không là một sai lầm của bà ta từ ngày hôm nay.
Nhưng bọn họ không có nhắc tới, bà ta cũng không muốn chủ động nói ra, nhất định phải biết ý đồ của mấy người này trước.
Vì vậy, không ai trong bàn lúc đầu đi thẳng vào vấn đề.
Mười phút sau, cô út quay lại và nói rằng đứa trẻ đã tham gia lớp học trong lớp Rubik’s Cube.
Sau khi dọn đồ ăn xong, cô nhỏ thấy trên bàn vẫn không có ai nói chuyện, liền lên tiếng: “Ăn đi, đừng có lảng vảng nói chuyện, nếu không sẽ chán đúng không? Chị dâu, khoảng thời gian này công việc kinh doanh ở đây thế nào?”
Mẹ Lâm: “Cũng không tệ, anh em bận thì bận, rảnh thì cũng rảnh, thu nhập cũng vừa đủ.”
Cô cả nói: “Nói ra thì mấy nám gần đây kinh tế không được tốt lắm, ai làm án cũng rất phiền phức, thu nhập không ồn định, làm không tốt thậm chí một trong hai người sẽ lỗ vốn.”
Mẹ Lâm: “Còn không phải sao, dù sao cũng không dễ dàng như mấy năm trước, may mắn thay, sau hai năm làm việc, Lâm Tu cũng kiếm được không ít nhiều tiền về nhà. Lâm Tiến cũng ngoan ngoãn và kiếm được rất nhiều từ làm việc bán thời gian trong thời gian học đại học, ngoại trừ việc anh chị trả học phí, sinh hoạt phí và thi bằng lái xe đều do nó tự
chịu trách nhiệm. Sau khi gánh nặng của hai việc này được giảm bớt, chị cảm thấy như trút được gánh nặng trên vai rất nhiều.”
Cô cả cười nói: “Tiểu Tu với Tiều Tiến ngoan ngoãn, chị dâu là một giáo viên tốt.”
Cô út gặm một miếng chân lợn, liếc cháu trai đang chéo đối diện và nói: “Chị dâu bình thường có quá khắt khe với Lâm Tiến không? Nếu không, tại sao nó không dám nói chuyện với chị khi điện thoại của nó bị hỏng, còn phải tự mình làm việc làm thêm để đủ tiền mua điện thoại mới nữa chứ? Thật là làm cho người ta không nhìn được.”
Nói xong lời này, mọi người đều im lặng.
Lâm Tiến đang gắp thịt viên, lúc gắp thịt viên còn treo trên bát canh, nghe vậy thì dừng tay lại, thịt viên rơi phịch trở lại bát canh.
Sắc mặt cậu tối sầm, khóe miệng mím chặt, tay cầm đũa khẽ run.
Ngồi ở bên cạnh, Lâm Tu nhanh chóng từ trong bát canh múc ba viên thịt viên, dùng thìa bỏ vào trong bát của mình, cười nói: “Thịt viên như thế nào lại gắp được? Em dùng thìa làm đồ trưng bày sao?”
Tay kia của cô kéo tay áo Lâm Tiến dưới gầm bàn ra hiệu cậu đừng tức giận, cô cả cũng ở đây, làm ầm lên không tốt đâu.
Lâm Tiến bĩu môi bất bình, nhưng cũng không nói lời nào, cúi đầu án thịt viên.
Mẹ Lâm chậm rãi đặt đũa xuống, ngẩng đầu nhìn chị dâu nói: “Nói đến chuyện này, quả thực là lỗi của chị.”
Cả Lâm Tiến và Lâm Tu đều sửng sốt, nhìn mẹ Lâm.
Mẹ Lâm cười nhẹ nói: “Sau đó chị cũng đã hỏi Lâm Tiến và biết được toàn bộ câu chuyện. Hóa ra chị đã tiêu rất nhiều tiền khi mua cho Lâm Tiến một chiếc điện thoại di động. Lúc đó cảm thấy tiếc tiền. Vì vậy, chị đã cảnh báo nó là phải giữ
điện thoại di động cẩn thận, nó rõ ràng đã hứa với chị, nhưng điện thoại đã bị hỏng trong vòng chưa đầy nửa nám, có lẽ nó sợ chị nồi giận và mắng nó, vì vậy nó đã lên kế hoạch bí mật để dành tiền mua điện thoại di động mới.”
Lâm Tiến & Lâm Tu:”…”
Cô út: “Thì ra là thế. Chị dâu, chị nên đối xử tốt với đứa nhỏ hơn, nếu không con cái sẽ nồi loạn.”
Lâm Tiến & Lâm Tu:”…”
Mẹ Lâm: “Vừa vận em cũng nhắc tới chuyện này, chị coi như kết thúc chuyện này trước mặt em cả.” Bà nghiêng người lục lọi túi xách treo sau lưng.
Cô út lông mày đột nhiên nhảy dựng, “Chị dâu, chị cỏ ý gì?
Chị định làm gì trước mặt chị cả?”