Chương 939
Hàn Lâm nhướng mày nhìn cô khó hiểu, “Cái gì?”
Lâm Tu cười nói: “Dầu gội tối qua anh gội đầu, em vừa ngùi thấy có chút mùi hương, thơm quá – Em thích dầu gội đầu này.”
Hàn Lận Quân cúi đầu ghé sát vào người cô ngửi, khồng thèm để ý mồ hôi trên người hai người một chút nào, sau khi ngửi xong liền nghiêm túc gật đầu, “Quả thật, anh sau này nhất đinh sẽ cố định nhãn hiệu này*”
“Hừm!” Lâm Tu cười ngọt ngào, dùng sức kéo anh, “Mau lên, em sợ là Sâm Sâm tình lại chờ đói bụng!”
Buồi trưa, Lâm Tu làm xong công việc, cô liền có thể giao đồ ăn Hàn Lận Quân khi có thời gian, mang đồ án được giao từ nhà bếp của khách sạn, lái xe chạy đến trụ sở Cảnh Hoa.
Cô đã từng đến trụ sở chính vài lần, nhân viên lễ tân ở đây cũng biết rõ cô, khi thấy cô xuất hiện, họ luôn kính cẩn gọi cô là “Hàn phu nhân”, khi vào thang máy còn có người chủ động đón tiếp nhấn nút tầng cho cô.
Lâm Tu cảm thấy hơi xấu hồ, như thể cô cố tình yêu cầu sự chú ý, đỏ không phải là ý định ban đầu của cô.
Cô cũng nói với ông chủ lớn, nhưng anh nói nếu cô không muốn đi, anh sẽ rất vui khi đến khách sạn tìm cô án cơm trưa mỗi ngày, cô thật muốn bật khóc, ý cô không phải như vậy. Đúng là ngày nào anh cũng xuất hiện trong khách sạn, khiến nhân viên phấn chấn, thật tốt…
Hơn nữa, anh nhất định bận rất nhiều việc, cô không thể chỉ nhìn anh buồng xuôi công việc và đi án, so sánh thì cồ vẫn nên “hy sinh”.
Lão bản này cố chấp như vậy, ngoại trừ cô còn có ai có thề tin đây?
Cô là người duy nhất trong thang máy lên tầng 30, đang là giờ ăn tối cao điểm, tầng 30 cũng không còn nhiều người, cô bưng hộp cơm đi một mạch đến ván phòng chủ tịch.
Côgặp trợ lý Nhậm trên đường, vừa pha một tách cà phê vừa từ phòng trà đi ra, nhìn thấy cô, cậu ấy cung kính chào cô:” Phu nhân, chào buổi trưa.”
“Xin chào, trợ lý Nhậm, Hàn tồng có ở đây không?”
Cỏ, trong vãn phòng.
Lâm Tu gật đầu với cậu ấy, đi đến cửa văn phòng của Hàn Lận Quân và gõ cửa, liền nghe thấy tiếng “Mời vào” từ bên trong, rồi cô xoay nắm đắm cửa và đi vào.
Hàn Lận Quân đang ngồi trước máy tính vừa xem dữ liệu vừa gọi điện thoại, anh nói một tràng tiếng Anh với giọng rắt chắc.
Sau khi nhìn thấy Lâm Tu, sắc mặt anh cũng không được tốt, chỉ mím môi đi về phía sô pha, ra hiệu cho cô ngồi xuống.
Lâm Tu gật đầu, ngồi xuống ghế sô pha, chậm rãi lấy từng hộp cơm ra.
Không thẻ tránh khỏi, cồ đã nghe thấy nhũ’ng gì anh nói với bên kia qua điện thoại, và ngay sau đó cô nhận ra rằng bên kia là Drew đến từ Hoa Kỳ.
Vì lần trước cùng Drew phát sinh chuyện không vui ở Mỹ, Hàn Lận Quân tức giận kiên quyết rút vốn, từ đỏ khồng tiếp tục hợp tác nữa, sao bây giờ lại gọi điện nữa?
Cô ngước mắt lên nhìn vẻ mặt của Hàn Lận Quân, anh thật lạnh lùng và vô cảm, rõ ràng là anh vẫn còn rất quan tâm đến sự việc đó.
“Cạnh tranh thì cạnh tranh đi đi. Thị trường Mỹ tôi sẽ quyết định. Còn kết quả như thế nào, mỗi người chúng ta dựa vào náng lực của chính mình, sau này không cần gọi nữa, tôi sẽ chặn cậu, nói với trợ lý của tôi không nhận bất kỳ cuộc gọi nào từ cậu. Cậu thông minh như vậy thì nên hiểu rằng giữa tôi và cậu không có khả nàng hợp tác, sau này chúng ta chỉ có thể là đối thủ của nhau mà thôi!” Nói xong, anh trực tiếp cúp điện thoại.
Người đàn ông đặt di động xuống, không quan tâm đển công việc trên bàn nữa, đứng dậy đi về phía cồ, sắc mặt có chút hòa hoãn.
Lâm Tu mở hộp cơm và đặt nó trước mặt anh, nói: “Trước khi ăn đừng tức giận, nếu không sẽ ảnh hưởng đến tiêu hóa của anh.”
” ừm,” Hàn Lận Quân cúi xuống và hôn lên má cô, “Nghe lời bà xã, án ngon tiêu hóa tốt-”
Lâm Tu cong môi, gắp cho anh một miếng cá tuyết.
Sau khi cơm nước xong, Lâm Tu thu dọn đồ đạc, nói: “Em đã liên lạc với khu du lịch, chúng ta ỏ’ lại một ngày hai đêm?”
Hàn Lận Quân chậm rãi xắn ống tay áo sơ mi đến khuỷu tay, “ừm.”
“Vậy thì hết đêm nay, lát nữa em sẽ đặt phòng, một tòa nhà có thể ở được 6 người, 4 người chúng ta là đủ.”
“ừ Hàn Lận Quân nghiêng đầu, “Hay là để cho trợ lý Nhậm đặt đi?”
Lâm Tu nói: “Không cần, trước đây em cũng có gọi mấy cuộc điện thoại, cũng hiếu rất rõ tình huống, không cần phải nhờ người khác đi tiếp quản,” cô nhướng mắt cười toe toét với anh, “Sau khi liên lạc được em sẽ nói chuyện với anh, sau đó anh có thể nói chuyện với Nghê tồng.”
“Được.” Hàn Lận Quân đầu nhìn cô, tiểu cô nương đang cười rất ngọt ngào, khiến tim anh loạn nhịp, anh không nhịn đưực đặt tay lên gáy cồ, cúi người hồn cô.