Chương 990
Lâm Tu:” Anh ấy ở trong phòng Lâm Tiến, tán gẫu một số chuyện với em ấy.”
“Anh rể và em vợ thật sự rất thân thiết, ha ha ”
Lâm Tu cũng cười nói: “Các dì từ từ ăn nha, cháu qua xem bọn họ có bận rộn hay không.”
” Không bận thì để cậu ấy qua đây tán gẫu, đừng buồn ở trong phòng.”
“Dạ.”
Lâm Tu đứng dậy đi vào bếp pha cà phê cho Hàn Lận Quân và Lâm Tiến, nhẹ nhàng thở ra, và khẽ nhíu mày.
Cô có thể tưởng tượng cha mẹ mình đối phó với những hàng xóm này vào ngày thường như thế nào, họ đang cố ý
hay vô ý thử nghiệm tình hình của ông chủ lớn, điều này thực sự … khó chịu.
Pha một tách cà phê cho Hàn Lận Quân, của Lâm Tiến là sữa và đường, sau đó mang nó đi ra ngoài phòng của Lâm Tiến.
“Mở cửa đi, em lấy đồ uống cho hai người.”
Một lúc sau, cửa được mở ra, Hàn Lận Quân xuất hiện bên cửa, đưa tay đón lấy hai ly cà phê trong tay cô, “Vào đi.”
:CÓ làm phiền hai người không?”
“Không sao.”
Lâm Tu đi vào đóng cửa lại, bên ngoài các dì nói cười thanh âm đều bị chặn lại, cho nên thở phào nhẹ nhõm.
Lâm Tiến cũng đứng dậy nhận lấy cà phê trong tay Hàn Lận Quân, nhìn thấy dáng vẻ của cô, cong môi nói: “Em đã quen rồi, thường xuyên xảy ra.”
Lâm Tu nhìn về phía Hàn Lận Quân ngồi ở giữa, anh nhíu mày nhìn cô, nhàn nhạt nói: “Sau một thời gian sẽ bình thản, quen dần thôi.”
Lâm Tu bĩu môi, “Anh thật là bình tĩnh.”
Hàn Lận Quân cười nhạt, đặt cốc cà phê xuống, hướng về phía cô vỗ vỗ sờ đùi, móc ngón tay ra hiệu cho cô đến ngồi xuống.
Lâm Tu đỏ mặt, lén nhìn Lâm Tiến, người đàn ông nhỏ bé ngay thẳng đang nghiêm túc nhìn xuống cuốn sách trước mặt, như thể cậu không chú ý đến chị gái và anh rể bên kia, nhưng cậu có thể quay lại bất cứ lúc nào, cô cảm thấy
xấu hổ khi làm một việc thân mật như vậy trước mặt em trai.
Lâm Tu nhìn Hàn Lận Quân lắc đầu.
Hàn Lận Quân khẽ nhíu mày, nhìn Lâm Tiến, ho khan một tiếng, hỏi: “Lâm Tiến, còn câu hỏi nào không?”
Lâm Tiến ngẩng đầu cười với anh: “Tạm thời không cỏ, tuần này vấn đề dồn dập, anh rể vừa rồi trả lời xong, cám ơn anh rể
Hàn Lận Quân: “ừm, anh và chị em ra ngoài hóng gió, nếu cần gì có thể gửi
tin nhắn VVeChat cho anh.”
Lâm Tiến: “Được ạ
Hàn Lận Quân đứng dậy với cốc cà phê trong tay. Mỉm cười, anh đưa tay về phía Lâm Tu.
Lâm Tu không nói nên lời, đây cũng quá rõ ràng ~
Nhưng cô vẫn ngoan ngoãn nắm tay anh bước ra khỏi phòng Lâm Tiến.
Đương nhiên, Hàn Lận Quân cùng Lâm Tu không thể đi phòng khách nghe các dì tán tỉnh anh, hai người đi vào phòng Lâm Tu, khóa cửa lại, kỳ thật anh cũng không có việc gì, đặt cốc cà phê xuống, dắt người ngồi xuống giường hôn hít.
Lâm Tu không kịp đề phòng bị anh đè lên giường, môi bị anh hôn, xấu hổ đỏ
mặt, mơ hồ nói: “Em biết ngay anh sẽ giở trò…”
Hàn Lận Quân cắn môi và cười khẽ, “Biết còn đi theo anh….Ngoan, để anh hôn nhẹ một chút.”
Lâm Tu vòng tay qua gáy anh, như dự đoán ccoo ngoan ngoãn chấp nhận động tác hôn của anh, thở gấp trở nên dồn dập,” Tối hôm qua… Nháo đến khuya như vậy… còn chưa đủ sao?”
Hàn Lận Quân nhịp tim cũng tăng nhanh, “Sâm Sâm còn biết đói bụng liền đò ăn, cho nên nó không quan tâm lần trước no bao nhiêu? Đừng nói chuyện, ngoan
Một lúc sau, Lâm Tu hoảng sợ, “Em không mang bao cao su!”
Giọng nói của Hàn Lận Quân khẩn trương và căng thẳng, “Không phải còn chưa tới sao? Lúc đó mới có thể mang thai, chẳng qua là em quá lo lắng mà thôi!”
Lâm Tu:
Cô phòng ngừa trước là sai sao? Chán ghét