CHƯƠNG 5
“Sắp xếp đi, tôi tự mình đi đón máy bay.”
Cuối cùng Diệp Nam Huyền cũng lên tiếng, trong đôi mắt loé lên ánh sáng khác thường.
Trầm Mặc Ca!
Ba chữ này không sai chút nào, thật sự chỉ là trùng hợp ư?
Sau trận lửa lớn năm năm trước kia không ai tìm thấy thi thể của Trầm Mặc Ca, cảnh sát nói lửa cháy quá lớn, có lẽ thi thể đã bị đốt thành tro rồi, nhưng Diệp Nam Huyền vẫn không tin rằng cô đã chết.
Bây giờ Lisa này lại có thể tên là Trầm Mặc Ca?
Anh rất muốn nhìn thấy nhà thiết kế này.
Tống Đình hơi ngơ ngác, dù sao năm năm nay, người có thể khiến Diệp Nam Huyền tự mình đón máy bay không nhiều lắm, nhưng anh ta cũng chỉ ngơ ngác một giây rồi vội vàng lấy lại tinh thần, xoay người muốn đi sắp xếp.
Lúc xe đến sân bay, chuyến bay của Trầm Mặc Ca cũng vừa đáp xuống.
Cô kéo hành lý đi ra khỏi cửa kiểm tra an ninh. Cô có mái tóc dài gợn sóng màu nâu, dáng người tỉ lệ hoàn mỹ, ngũ quan cực kỳ xinh đẹp, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người. Bé trai bên cạnh cô mặc quần áo thoải mái màu trắng, làn da mỏng, lông mi thật dài chớp chớp, khiến người ta không nhịn được muốn tiến lên véo một cái, cậu bé đội ngược mũ lưỡi trai, miệng ngậm kẹo que, không nhanh không chậm đi theo bên cạnh Trầm Mặc Ca, nhìn rất lười nhác, nhưng đôi mắt phượng xinh đẹp lại khiến người ta vô thức không dám tiến lên.
“Trầm Tử An, đây là Hải Thành chứ không phải Mỹ, dẹp cái dáng vẻ kiêu căng của con đi, theo sát mẹ.”
Trầm Mặc Ca rất hết cách với vẻ mặt này của con trai, cũng hơi đau lòng.
Trầm Tử An giơ tay nhấc chân ngày càng có bóng dáng của Diệp Nam Huyền. Có đôi khi cô không thể không thừa nhận sự mạnh mẽ của gen, chỉ là cô thà rằng con trai Trầm Tử An giống mình hơn.
“Mami, con làm sao chứ?”
Trầm Tử An nhún vai vô tội, dáng vẻ nghịch ngợm.
Trầm Mặc Ca cười khẽ lắc đầu, vươn tay đâm lên gáy cậu bé một cái nói: “Đừng lấy khuôn mặt lừa gạt người đời kia của con làm nũng với mẹ, con là con mẹ, mẹ còn không hiểu con sao? Mẹ cảnh cáo con, lần này trở về Hải Thành con phải ngoan ngoãn, không được gây chuyện, có nghe thấy không?”
“Yên tâm, mẹ trở về làm việc, con trở về xem nơi mẹ từng sống, con sẽ không làm gì đâu. Mami, con là con trai của mẹ mà, sao mẹ lại đề phòng con như kẻ thù vậy.”
Trầm Tử An chu cái miệng nhỏ tỏ vẻ bất mãn.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!