Đúng vậy, kế hoạch này là Cố Văn Trình chuẩn bị cho cô trước khi nghỉ tết.
Không lẽ anh muốn cô nghỉ phép để đến đây ăn tết?
Nếu chỉ như vậy thôi thì không có gì để nói, điều đáng nói ở đây là Thi Nhân không hiểu được rốt cuộc Cố Văn Trình đang tính toán cái gì.
Từ sau khi xảy ra chuyện đó, Thi Nhân vẫn luôn đề cao cảnh giác với Cố Văn Trình, có lẽ anh ta sẽ không tiếp tục xuất hiện trước mặt cô nữa.
“Thi Nhân, Thi Nhân? Chị đang nghĩ gì mà ngẩn người ra vậy? Có phải chị đang hối hận vì năm mới không đi nghỉ phép không?”
“Ừ, tôi cũng hơi tiếc thật, chỗ đó thật sự, thật sự rất đẹp.”
Thi Nhân nhìn ảnh chụp: “Đúng rồi Nhược Trúc, cô đến đảo này, cô có biết chỗ nào khác đẹp hơn không? Kể cho tôi nghe với.”
“Ở đó phong cảnh rất đẹp, còn có mỗi địa phương là một quy định riêng, phụ nữ là người quyết định mọi thứ, tù trưởng còn được cưới rất nhiều chồng, khác xa so với tụi mình nha. À, đúng rồi, còn có một chuyện, tù trưởng của bọn họ chính là tuyệt thế đại mỹ nhân, cực kỳ xinh đẹp.”
Triệu Nhược Trúc vội vàng lục lọi ảnh chụp: “Cô xem tấm hình này đi, bọn họ không cho tôi chụp hình tù trưởng nên tôi chụp lén góc nghiêng của cô ấy đấy.”
Thi Nhân nhìn thoáng qua sườn mặt của cô gái trên tấm ảnh, cô cực kỳ kinh ngạc, cô gái này quả thật rất xinh đẹp.
Dáng người của tù trưởng cao gầy, cô ấy khoác trên người hoa phục cùng làn da nâu bóng khỏe khoắn, trên mặt còn vẽ rất nhiều loại hoa văn, giống như những thứ người ta hay sử dụng để vẽ tranh.
Đôi mắt thâm thúy sâu thăm thẳm làm người ta mê mẩn như bị thôi miên.
Thi Nhân là con gái nhưng cô cũng ngây ngất trước vẻ đẹp của cô ấy.
Không hổ danh là tù trưởng, chỉ cần đứng yên thôi cũng thấy được sự khác biệt so với những người khác.
“Đẹp đúng không? Ngay cả tôi còn rung động. Nghe nói vị tù trưởng này đã từng trèo đèo lội suối, đi du lịch một mình ở những nơi nguy hiểm, hang đá dốc đứng hay biển sâu, nơi nào cũng từng thử qua hết rồi, nghe bảo cô ấy là một người phụ nữ mạnh mẽ.”
Thi Nhân gật đầu: “Ừ, thật là một người phụ nữ mạnh mẽ, ảnh chụp lần này cô đem về, cô cho tôi vài bức đi, có lẽ chúng ta sẽ có thêm ý tưởng.”
“Ý tưởng để làm ngọc trai à?”
“Chúng ta có thể khai thác từ những cái này, không sợ bị bản quyền, còn có thể làm phong phú các chủng loại.”
Thi Nhân biết đây là kế hoạch của Cố Văn Trình nên cô muốn quan sát xem, rốt cuộc anh ta muốn làm gì.
Triệu Nhược Trúc cười gật đầu: “Tôi cũng thấy có tiềm năng, văn hóa ở quốc gia đó rất đáng để chúng ta tham khảo, tìm nguồn cảm hứng.”
Thi Nhân không giải thích mọi chuyện với Triệu Nhược Trúc.
Chuyện này tạm thời càng ít người biết càng tốt, cô cũng không biết, cô làm như vậy mọi chuyện sẽ đi đến đâu.
Nhưng cô muốn thử một lần.
Cô không thể ngốc nghếch để mặc cho người khác tính kế mà không có một chút phản kháng.
Thi Nhân âm thầm đưa ra quyết định rồi quay sang nhìn Triệu Nhược Trúc: “Cái này đợi vài hôm nữa rồi làm, trước mắt chuyện quan trọng lúc này là chuẩn bị thi đấu Vietnam international kìa.”
“Chị yên tâm, tôi đã sắp xếp xong người làm khâu thiết kế, nhất định chúng ta có thể đem giải về. Nhưng ... về phần điêu khắc, tôi chịu.”
“Điêu khắc cứ để đó cho tôi xử lý.”
Thi Nhân hít sâu một hơi, đúng thời điểm rồi.
Lần trước cô và Bạch Liên Hoa, Mạc Mỹ Đình đã xé nát ranh giới giữa bọn họ, bọn họ hẹn nhau ở buổi thi đấu Vietnam international,cô không thể thua kém bọn họ được.
Cô tuyệt đối sẽ không thua.
——
Lúc này, kế hoạch ngọc trai đã được đưa tới tay Tiêu Khôn Hoằng.
Anh nhìn sơ qua xấp tài liệu trên mặt bàn thì biết được đây chính là phi vụ mà Cố Văn Trình muốn hợp tác cùng với anh.
Vợ anh đang muốn làm cái gì?
Tiêu Khôn Hoằng suy nghĩ, rồi đặt bản kế hoạch sang một bên: “Làm theo những gì vợ tôi nói.”
“Cậu chủ, bên Cố Văn Trình có tin tức mới, chúng ta có thông báo cho mợ chủ không?”
Bọn họ nhìn chằm chằm vào Cố Văn Trình cho đến khi nhìn thấy một người đàn ông bí ẩn đi vào, là Mạc Tử Hàn.
Hẳn là hai người này có giao dịch gì đó với nhau nên mới gặp mặt lén lút như vậy.
Tiêu Khôn Hoằng nheo mắt lại, chẳng lẽ nhà họ Mạc chính là người đứng sau bức màn?
Trách không được Mạc Đông Lăng lại đi tiếp cận vợ anh.
Giác quan thứ sáu của người đàn ông trong anh bắt đầu hoạt động.
Nhà họ Mạc, sao lại là Nhà họ Mạc.
Kết hợp với những chuyện trước kia nhà họ Mạc đã làm, Tiêu Khôn Hoằng càng cảm thấy mọi chuyện không còn đơn giản như anh nghĩ nữa rồi.
Hết giờ làm, Tiêu Khôn Hoằng đích thân đi đón Thi Nhân.
Hai người đi cùng nhau khiến bao đồng nghiệp thổn thức, hâm mộ, tin đồn yêu đương là đây
Đi từ thang máy xuống gara, Thi Nhân nhìn anh: “Anh có chuyện muốn nói với em?”
“Em biết?”
Tiêu Khôn Hoằng nắm tay cô: “Hôm qua Cố Văn Trình đi gặp một người bí ẩn.”
“Là ai?”
“Mạc Tử Hàn.”
Thi Nhân sửng sốt: Mạc Tử Hàn chính là anh trai Mạc Tử Tây.
Vì sao Cố Văn Trình bí mật gặp Mạc Tử Hàn?
Chẳng lẽ chuyện này có liên quan tới nhà họ Mạc, hay nói cách khác, nhà họ Mạc chính là người đứng sau tất cả mọi chuyện?
“Đừng nghĩ nhiều, còn chưa điều tra rõ ràng đâu.”
Thi Nhân miễn cưỡng cười: “Sao em có thể không nghĩ nhiều được đây? Mình cũng đâu thể chắc chắn được chuyện gì đã xảy ra thông qua tin tức này.”
“Ừ, anh sẽ tiếp tục phái người nhìn chằm chằm, người phía sau màn khẳng định sẽ lại lần nữa xuất hiện.”
Thi Nhân không nói chuyện, cô biết xác suất xảy ra chuyện này rất thấp.
Nhưng không thể không nghĩ đến nếu nhà họ Mạc thật sự là người đứng sau tất cả mọi chuyện, cô nên làm như thế nào?
——
Về đến nhà.
Âm thanh đấu võ mồm của Mạc Tử Tây và Diệp Tranh liên tục truyền đến.
Thi Nhân nhìn thấy hai người, tâm trạng tốt hơn rất nhiều, dù có chuyện gì xảy ra thì đến một ngày nào đó cũng sẽ tra ra manh mối.
Nhưng sinh hoạt hiện tại của mỗi ngày an yên như vậy, cô không muốn phá vỡ nó.
Lúc cô đăng ký tham gia thi đấu Vietnam international, cô chỉ muốn tranh đua danh tiếng với bạch liên hoa Mạc Mỹ Đình, xem ra cô càng lúc càng phải tiến lên mới được.
Cô không tiếp cận được nhà họ Mạc nên cô cũng không điều tra được chuyện bí mật mà bà ngoại cô cất giấu.
Nhà họ Mạc truyền thừa tay nghề, bà ngoại cất giữ bí tịch.
Thi Nhân cảm giác hai bên có liên quan mật thiết với nhau.
Sau khi ăn cơm xong, Mạc Tử Tây kéo tay Thi Nhân đến bên cạnh: “Nữ thần, khi em mới được báo danh bộ phận điêu khắc của tập đoàn?”
Thi Nhân ngạc nhiên: “Em thật sự muốn đi?”
“Hỏi thừa, không phải chúng ta đã chốt hết trước khi ăn tết rồi sao, chị muốn đổi ý?”
“Không, làm sao chị có thể đổi ý được, nhưng mà Tử Tây này, lỡ người khác hiểu lầm em thì làm sao bây giờ? Bọn họ sẽ nói em phản bội nhà họ Mạc rồi nói những lời rất khó nghe.”
Mạc Tử Tây thở dài: “Hiện tại em còn không có chỗ đứng trong ngôi nhà đó, em quay về cũng chỉ làm nền, huống chi em còn không muốn nhìn thấy Mạc Mỹ Đình, cho nên chị nhận em đi.”
“Được, nếu em muốn rút lui có thể nói với chị bất cứ lúc nào.”
“Nữ thần, chị thật tốt quá.”
Thi Nhân ôm Mạc Tử Tây, cô cười không nổi, cô hy vọng những gì mình đã nghĩ sẽ không xảy ra.
Cuộc thi Vietnam international đã chính thức mở màn.
Mở đầu là cuộc thi tổng hợp bao gồm các nhà thiết kế, đây mới chính là điểm mấu chốt.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!