Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Truy Thê: 36 Kế Chưa Đủ - Tiêu Khôn Hoằng - Thi Nhân

Sau khi Thi Nhân xuất hiện, những người xung quanh nhanh chóng nhường đường cho cô.

Hầm để xe ồn ào, bỗng trở nên yên tĩnh.

Không ai ngờ được rằng, bà chủ lại xuất hiện.

Vẻ mặt của Triệu Uyển Nhi đột nhiên trở nên mất tự nhiên, cô ta nhìn Thi Nhân nói: “Vật liệu do bộ phận thiết kế lựa chọn, kết quả bảo an bên này xuất hiện sai sót, đồ đều bị mất một nửa.”

“An ninh bên này làm việc luôn rất nghiêm túc, sẽ không thể để xảy ra một sai sót nhỏ như vậy.”

Thi Nhân biết rằng bộ phận an ninh của tập đoàn Quang Viễn, thực sự được quản lý nghiêm ngặt.

Loại việc như mất hàng, sẽ không thể xảy ra.

“Tôi cũng nghĩ như vậy, vậy nên tôi nghi ngờ có người biển thủ, nhưng mà hiện tại không có chứng cứ. Vì để đề phòng sự việc bị lộ ra bên ngoài, chỉ cần trực tiếp đuổi người đó đi là được rồi.”

Ngữ khí khi nói về cách giải quyết của Triệu Uyển Nhi có phần mạnh mẽ, cũng mảy may không có ý hỏi Thi Nhân.

Thi Nhân cau mày, cô nhìn các nhân viên bảo an: “Vậy thì mọi người nói thử xem.”

Ánh mắt cô rơi vào Ngô Hành, cô có chút tò mò không hiểu tại sao anh ta lại vào làm việc ở tập đoàn Quang Viễn, hơn nữa còn là làm nhân viên bảo an.

Mấy ngày nay, Ngô Hành chưa từng đề cập tới.

“Cô Thi Nhân, Anh Hành không phải loại người như vậy, chúng tôi đều có thể làm chứng.”

“Đúng vậy, anh Hành sẽ không làm ra những việc như biển thủ đâu.”

Mọi người cứ năm mồm mười miệng mà nói, đều là nói thay cho Ngô Hành, Thi Nhân ngạc nhiên, anh Hành hình như rất nổi tiếng với những người này.

Triệu Uyển Nhi tỏ vẻ không vui: “Nhưng tất cả bằng chứng cho thấy rõ ràng Ngô Hành có vấn đề, hơn nữa anh ta cũng đã từng ngồi tù.”

“Tổ trưởng Uyển Nhi, cách nói chuyện của cô có phải luôn cay nghiệt như vậy không? Từ khi bộ phận nhân sự của tập đoàn Quang Viễn tuyển anh ấy đến làm việc, chứng tỏ là đã điều tra qua anh ấy rồi, cũng sẽ không ngại những việc trải qua trước đây của anh ấy.”

Lần đầu tiên Thi Nhân nói chuyện một cách lạnh lùng, khí thế vậy mà có phần giống với Tiêu Khôn Hoằng.

Lần này ngay cả Triệu Uyển Nhi cũng sững sờ.

Trước đây cô ta luôn cảm thấy Thi Nhân nói chuyện ôn hòa, mang một dáng vẻ giống như rất dễ bị ức hiếp.

“Chuyện này tôi đã thấy rồi, vậy nên tôi sẽ điều tra rõ ràng, mọi người cứ tản ra làm việc đi.”

Những người còn lại nhanh chóng tản ra.

Thi Nhân nhìn Ngô Hành: “Anh đi theo em.”

Triệu Uyển Nhi nhìn hai người rời đi, đáy mắt hiện lên một ánh nhìn mang ý tứ hàm xúc không rõ.

Hai người đi ra bên ngoài bộ phận an ninh của tập đoàn.

Thi Nhân nhìn anh ta: “Tại sao lại đến tập đoàn Quang Viễn?”

“Thật trùng hợp, sau khi tìm nhiều công việc như vậy, chỉ có tập đoàn Quang Viễn không nhìn đến thông tin đã từng ngồi tù của anh mà vứt bỏ sơ yếu lý lịch của anh đi.”

Giọng điệu của Ngô Hành bình thường, như thể anh ta đã chấp nhận được thực tế.

Thi Nhân cũng không tiếp tục hỏi nhiều: “Việc lần này em sẽ điều tra rõ ràng rồi trả lại sự trong sạch cho anh.”

“Anh sẽ tự làm, em bận mà, chút việc nhỏ này anh vẫn có thể xử lý được.”

Thi Nhân cuối cùng cũng gật đầu, không muốn làm khó Ngô Hành.

Thi Nhân trực tiếp trở về phòng làm việc.

Không lâu sau, Triệu Nhược Trúc đi tới: “Lát nữa sẽ mở cuộc họp, đúng lúc chị đến đây, chúng ta cùng nhau đi đi.”

“Được.”

Khi hai người bước ra khỏi phòng làm việc, Triệu Nhược Trúc thấp giọng nói: “Chị có biết gần đây có một tin đồn, liên quan đến Triệu Uyển Nhi không.”

“Tin đồn? Chẳng lẽ là chuyện thất thoát hàng?”

“Chị biết chuyện này rồi sao? Nhưng mà đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là người đàn ông bảo an quyến rũ làm thất thoát hàng đó! Chị có biết anh ta là ai không?”

Ánh mắt của Thi Nhân trở nên có chút phức tạp, chẳng lẽ đều nói cho những người khác biết rồi sao?

Không thể nào.

Theo tính cách của anh Hành, lúc đầu là không nguyện ý đến tập đoàn Quang Viễn, bây giờ lại đến đây, chắc chắn anh ta cũng không hi vọng bị người khác biết về mối quan hệ của anh ta với mình.

Thi Nhân giả vờ ngạc nhiên: “Anh ta là ai?”

“Bạn trai cũ của Triệu Uyển Nhi, ngạc nhiên đúng không?”

Không phải chứ, anh Hành là bạn trai cũ của Triệu Uyển Nhi?

Thế giới này thật nhỏ bé mà?

“Tôi nghe nói rằng người đàn ông quyến rũ này đã từng ngồi tù, trước đây khi còn đi học anh ta là nhân vật đã từng làm mưa làm gió, sau khi tốt nghiệp thì đi làm trong một đơn vị lớn, tương lai vô cùng tươi sáng. Kết quả cuối cùng vì phạm tội kinh tế, sau đó đã bị bắt và ngồi tù hơn mười năm.”

Đây quả thực là chuyện trải qua trước đây của anh Hành.

“Cái này thì bỏ đi, nghe nói khi Triệu Uyển Nhi cùng anh chàng quyến rũ đó yêu nhau, Triệu Uyển Nhi vẫn còn đang học đại học. Lúc đó, anh chàng quyến rũ ấy đã là một người thành đạt rồi, tổ hợp như vậy không tránh khỏi khiến người trong trường khi đó ghen tị nói cô ta được người có tiền bao nuôi. Trong đó có nội tình gì thì tôi cũng không biết, nhưng mà Triệu Uyển Nhi từ sau khi biết được chuyện này, luôn chĩa mũi nhọn vào bộ phận an ninh.”

Thi Nhân im lặng một lúc.

Anh Hành trước đây còn có trải qua đoạn tình cảm như thế sao?

Nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi bản thân nhìn thấy, không trách được cô lại cảm thấy Triệu Uyển Nhi đích thân tới huyên náo với người của bộ phận an ninh, thì ra là còn có nguyên nhân khác.

“Về chuyện đó của bộ phận an ninh, đoán chừng là Triệu Uyển Nhi cố ý gây áp lực cho bên đó, muốn bên kia sa thải anh chàng quyến rũ đó. Chao ôi, tuy rằng cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng là anh chàng quyến rũ đó thật sự rất đẹp trai.”

Thi Nhân nghĩ đến dáng vẻ hiện tại của anh Hành, quả thực có sự thay đổi rất lớn.

Cuộc họp rất nhanh đã bắt đầu.

Khi Tiêu Khôn Hoằng bước vào phòng họp, kết quả nhìn thấy cô vợ nhỏ đã nửa tháng không xuất hiện, hôm nay không phải cô nghỉ ngơi sao? Làm sao lại đến tập đoàn?

Ánh mắt của người đàn ông lưu lại ở trên người cô trong vài giây, sau đó hướng tầm nhìn sang nơi khác: “Bắt đầu đi.”

Giọng người đàn ông vẫn trầm thấp như mọi khi.

Thi Nhân ở bên cạnh lặng lẽ quan sát, cảm thấy Tiêu Khôn Hoằng khi làm việc, có một loại sức hấp dẫn rất đặc biệt.

Một người đàn ông như anh, sinh ra để trở thành người lãnh đạo.

Trong khoảng thời gian này cả hai người đều rất bận rộn.

Bọn họ chỉ khi đi ngủ nghỉ ngơi vào buổi tối mới có thể gặp nhau, nói chuyện đơn giản vài câu, ngày hôm sau họ đã vội vã đến chiến trường của mình mà tiếp tục bận rộn.

Khi cô bất ngờ nhìn thấy Tiêu Khôn Hoằng, Thi Nhân mới phát hiện ra rằng cô thực sự nhớ anh.

Muốn cùng nhau ăn một bữa cơm yên tĩnh, cùng nhau nói chuyện, cùng nhau chạy bộ.

Cô nghĩ rằng việc điêu khắc đã chiếm phần lớn thời gian của cô, nhưng bây giờ cô lại vì anh mà phân tâm.

Thời gian dường như đặc biệt bao dung với anh, trên mặt cũng không có lưu lại quá nhiều dấu vết của thời gian, ngược lại anh càng ngày càng đẹp trai và hấp dẫn.

Người đàn ông cô chọn, quả nhiên rất đẹp trai.

“Thi Nhân?”

Triệu Nhược Trúc dùng khủy tay chạm vào Thi Nhân, sau đó cô mới hoàn hồn trở lại, phát hiện mọi người đều đang nhìn mình, chuyện gì vừa xảy ra vậy?

Người đàn ông ngồi ở vị trí đầu tiên, ánh mắt nhìn cô thật sâu: “Em có ý kiến gì không?”

“Em, em không có ý kiến gì cả.”

Thi nhân cảm thấy có chút quẫn bách, cô vừa rồi đã mất tập trung.

Đôi môi mỏng của Tiêu Khôn Hoằng cong lên: “Tổ trưởng Thi Nhân luôn nhìn tôi, tôi còn nghĩ rằng em có chuyện muốn nói.”

Luôn nhìn anh!

Nhiệt độ trên mặt của Thi Nhân lập tức tăng lên rất nhiều.

Người đàn ông này, thực sự rất đáng ghét.

Triệu Uyển Nhi nhìn thấy cảnh này, chịu không được mà lên tiếng: “Thời gian này tổ trưởng Thi Nhân không có xuất hiện ở tập đoàn, trận đấu của bộ phận điêu khắc bên đó chuẩn bị như thế nào rồi?”

Cô ta luôn muốn nghe ngóng về tiến độ của bộ phận điêu khắc.

Nhưng mà phòng làm việc của Thi Nhân có vẻ như không ở trong tập đoàn, mà ở nơi khác, nên không thể tra ra được Thi Nhân rốt cuộc là đang làm cái gì, cuối cùng làm đến đâu rồi.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận