Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Truy Thê: 36 Kế Chưa Đủ - Tiêu Khôn Hoằng - Thi Nhân

Nhưng nghĩ lại, Mạc Mỹ Đình cảm thấy cơ hội của bản thân cuối cùng đến rồi.

Nếu Mạc Tử Tây thay mặt tập đoàn tham gia trận đấu, đối đầu với nhà họ Mạc, sau khi tin tức này truyền ra, tuyệt đối có lợi đối với bản thân .

Quy tắc của nhà họ Mạc trước giờ rất nghiêm khắc.

Hành vi như thế này của Mạc Tử Tây chắc chắn là thách thức đối với uy quyền nhà họ Mạc, nếu như nhà họ Mạc không đưa ra xử lý đối với Mạc Tử Tây, vậy thì sau này chắc chắn sẽ có người học theo, Mạc Đông Lăng sẽ không bao giờ muốn nhìn thấy tình cảnh như thế này phát sinh đâu.

Sau khi đợi đến lúc Mạc Tử Tây trở thành kẻ phản bội, chẳng phải là nhà họ Mạc chỉ có thể chọn cô ta trở thành người thừa kế.

Thật là trời cũng giúp mình.

Cô ta phải lợi dụng cơ hội này thật tốt, dẵm đạp Mạc Tử Tây ở hẳn ở dưới chân, khiến cho ông thất vọng tràn trề với Mạc Tử Tây, tốt nhất đó chính là bị đuổi ra khỏi nhà.

Nếu mà như vậy, cô ta có thể làm ngư ông đắc lợi rồi.

Mạc Mỹ Đình lộ ra khuôn mặt đắc ý, sau đó nói: “đúng rồi, tiền thưởng tháng này của nhà họ Hách sao chưa gửi đến?”

Sau khi nhà họ Hách và nhà họ Mã trở thành đại lý thương nghiệp, nhà họ Hách luôn bị anh cả chèn ép, cuộc sống nhà họ Hách không hề dễ dàng.

Nên bà Hách đã tìm đến mình, lấy ra một nửa lợi ích của tiền thưởng, cô ta mới chịu âm thầm giúp đỡ nhà họ Hách, nếu không vì tiền, cô ta sẽ chẳng thèm quan tâm đến bà Hách đâu.

Lại còn ảo tưởng muốn bản thân liên hôn với nhà họ Hách, cũng không nhìn xem nhà họ Hách có xứng đáng hay không?

Cô ta không giống như cô ngốc Mạc Mộng Thần đó.

Rõ ràng có được một hoàn cảnh gia đình tốt như thế, lại bị một nhà họ Hách ép thành thế này, thật là không có cơ đồ gì.

“Nghe nói bên nhà họ Hách đó xảy ra một chút chuyện, bà Hách bị Hách Liên Thành vu oan không căn cứ, bà Hách tức đến mức đang nằm ở trong bệnh viện. Nên là tiền thưởng tháng này chưa được gửi qua.”

“Bảo người nói cho Hách Liên Thành là nếu không làm theo quy định thì nhà họ Hách sẽ mất đi thân phận của đại lý.”

Mạc Mỹ Đình không hề có thời gian để lãng phí trên nhà họ Hách này.

Giết chết nhà họ Hách, đơn giản như giết chết một con kiến vậy.

Bệnh viện nước Mỹ.

Hách Liên Thành đứng ở trong phòng bệnh, nhìn thấy mẹ của mình nằm và miệng thì đang chửi rủa: “Có phải con muốn chính tay ép chết mẹ mới cam lòng hay không?”

“Mẹ chỉ cần trả lời câu hỏi của con.”

“Rốt cuộc muốn mẹ nói bao nhiêu lần nữa, cái chết của Mạc Mộng Thần không liên quan đến mẹ! Nếu con không tin có thể đi báo cảnh sát.”

Hách Liên Thành đứng nguyên tại chỗ, đột nhiên có cảm giác bản thân đang ở sa mạc, không có chút sự sống.

Anh ta nhìn mẹ một cái: “Đây là mẹ nói đấy.’

Sau khi để lại lời này, Hách Liên Thành rời khỏi phòng bệnh.

Anh ta mua cả vé máy bay đêm, muốn chạy trốn khỏi nơi này, không bao giờ muốn quay lại nữa.

Năm đó, là lỗi của anh ta.

Phạm phải một lỗi lầm không bao giờ sửa chữa được, cuộc đời của anh ta cũng mãi mãi dừng lại ở trước đây, không bao giờ có thể bước ra được.

Thi Nhân tiếp tục ở trong một khu biệt thự cao cấp, cùng khua chuông võ mõ chuẩn bị giai đoạn điêu khắc tiếp theo với Mạc Tử Tây. Tất cả đều vô cùng thuận lợi.

Nhưng một ngày nọ, khu biệt thự đón chào một người bạn.

Khi mà lúc Thi Nhân nhìn thấy Hách Liên Thành xuất hiện, lướt qua trong mắt cô một điều gì đó bất ngờ, sau khi tham gia tiệc sinh nhật của ông cụ Mạc ở Singapo cô và Hách Liên Thành không bao giờ liên lạc lại với nhau.

Cả hai đều giữ khoảng cách, đều hiểu âm thầm không nói qua lời nào.

Thi Nhân tưởng rằng bản thân sẽ không bao giờ qua lại với Hách Liên Thành nữa, không ngờ rằng anh ta lại chủ động đến tìm mình, hoặc là đến tìm Mạc Tử Tây?

Cô lên phía trước đi đến đấy, nhìn nhìn bảo vệ: “Để anh ta vào đi, đều là người quen.”

“Chỗ này của em không còn giống như trước rồi.”

Hách Liên Thành vốn dĩ chỉ muốn rời khỏi nước Mỹ, nhưng không ngờ bản thân lại đi đến đây.

Anh ta phát hiện bản thân không có chỗ đi nào khác.

“Ừm, đối diện là phòng được cho thuê, tôi chuyển đi rồi. Ở đây là Mạc Tử Tây ở, anh đến tìm cô ấy phải không?”

“Anh lâu lắm rồi chưa gặp qua Tử Tây rồi, cô ấy sống ở chỗ em chắc sống rất tốt.”

Thi Nhân rốt cho anh ta một cốc nước: “trước khi anh đến nửa tiếng trước, cô ấy ra ngoài đi xem phim rồi.”

Hách Liên Thành nhìn cốc nước đó, trầm lặng không nói gì.

“Nghe nói mẹ em nằm viện rồi, sức khoẻ còn tốt chứ?”

“Ừm, cũng như vậy thôi.”

Sau khi cuộc đối thoại ngắn ngủi kết thúc, giữa hai người rơi vào im lặng.

Thi Nhân nhìn kỹ càng Hách Liên Thành một cái, trạng thái không phải rất là tốt, lông mày luôn nhau lại, hiển nhiên đã có chuyện gì làm anh ta buồn phiền.

Người đàn ông ấm áp đẹp trai trước đây, bây giờ trên mặt không thể bỏ đi sự u sầu.

“Dạo gần đây anh gặp phải chuyện gì khó khăn à?”

“Đúng, có một chuyên anh không biết quyết định như thế nào, Thi Nhân, em có nghĩ rằng anh rất buồn cười không, vì mẹ của mình.”

Thi Nhân không tiếp câu nói này, cô nghĩ nghĩ rồi nói: “Tiêu Khôn Hoằng vớ phải ông cụ Tiêu, tôi cũng cảm thấy anh ấy rất xui xẻo. Nhưng may rằng anh ấy và ông cụ Tiêu không giống nhau, điểm này tôi thấy rất được an ủi.”

Nhưng Hách Liên Thành cũng gặp phải một người mẹ như thế, nhưng Hách Liên Thành làm cũng không hề tốt.

Nếu như mà làm đủ tốt, thì lúc đó Mạc Mộng Thần đã không xảy ra chuyện gì.

Hách Liên Thành đưa tay lên ôm lấy mặt của mình: “Anh tìm thấy hung thủ giết hại Mộng Thần rồi.”

“Là ai?”

Thi Nhân có chút thắc mắc, lẽ nào Mạc Mộng Thaần không phải qua đời vì ngoài ý muốn à?

Có thể để Hách Liên Thành do dự như vậy, lẽ nào hung thủ là…trong lòng cô có một dự đoán không tốt, lại không dám nói ra.

Hách Liên Thành bỏ tay xuống, đang chuẩn bị mở miệng: “là…”

“Nữ thần ơi, em về rồi này, tức chết em rồi.”

Mạc Tử Tây tức giận đi vào, kết quả nhìn thấy ở phòng khách có thêm một người đàn ông, đột nhiên cô ấy đơ người: “Chú Liên Thành, sao chú lại đến đây?”

“Chú đến xem một chút.”

Hách Liên Thành đứng dậy, ánh mắt nhìn Mạc Tử Tây rất là phức tạp, trong đó có kèm theo chút áy náy, tự trách.

Nhìn thấy Hách Liên Thành chuẩn bị đi, Thi Nhân mở miệng nói: “Mấy ngày này anh định ở đâu? Lâu lắm không gặp, cùng nhau ăn bữa cơm đi.”

“Anh ở nhà nghỉ, đợi khi nào em có thời gian thì mình hẹn sau nhé.”

Hách Liên Thành đã rời đi như vậy.

Mạc Tử Tây quay đâu nhìn cô: “Sao chú ấy lại đến đây?”

Cứ có cảm giác lần này Hách Liên Thành có tâm sự gì đó.

“Có lẽ là đã gặp phải chuyện gì rồi, nên mới lại đây để trải lòng. Nếu có thời gian có thể ăn một bữa tối, mấy đứa trẻ cũng lâu lắm chưa gặp anh ta rồi.”

“Dù sao Hách Liên Thành cũng là cha nuôi của mấy đứa trẻ.

Chuyện giữa người lớn, thì không nên để trẻ con biết.

Thi Thân nói xong liền chuyển chủ đề nói: “Chẳng phải em đi hẹn hò rồi mà? Sao đột nhiên lại quay về rồi.”

“Đừng nhắc nữa, tên Diệp Tranh đó cho em leo cây rồi, cái gì mà khách hàng còn quan trọng hơn em? Nên em tức giận rồi.”

Oán niệm Mạc Tử Tây cực lớn.

Thi Trần cười cười không nói gì, cô nghĩ đến lời nói vừa rồi Hách Liên Thành chưa nói xong, trong lòng vẫn có gì đó lo lắng.

Nếu như thật sự giống như cô đoán.

Hách Liên Thành phải lựa chọn như thế nào?

Cho dù chọn như thế nào, đều tổn thương đến những người xung quanh.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận