“Chuyện này không cần em lo.”
Vẻ mặt của Mạc Tử Hàn lạnh lùng, khác hẳn với vẻ dịu dàng lúc trước.
Hai tay Mạc Mỹ Đình chậm rãi đan vào nhau, trong lòng có hơi bất ngờ, xem ra cô ta đã đánh giá thấp địa vị của Mạc Mộng Thần trong lòng người nhà họ Mạc.
Cô ta vốn cho rằng chẳng qua cũng chỉ là một người đã chết, làm sao tạo cho sự uy hiếp nào được.
Bây giờ cũng bởi vì người phụ nữ rắc rối Mạc Tử Tây kia đã hạ thấp giá trị của bản thân cô ta.
Xem như cô ta đang thăng quan tiến chức ở nhà họ Mạc.
Nhưng mà hiện tại, cô ta giống như bị đập mạnh một cái, bất ngờ tỉnh mộng lại.
“Anh hai, có phải em đã nói sai chuyện gì không?”
Mạc Mỹ Đình vội vàng sửa lại, hai mắt lập tức đỏ lên, đau lòng nhìn Mạc Tử Hàn.
“Hừm, quả thực em đã nói sai.”
Giọng điệu Mạc Tử Hàn dịu dàng hơn một chút, chẳng qua là ánh mắt dường như đang trách móc: “Em không nên mở miệng về chuyện người nhà họ Hách. Vì sao anh cả ra tay với nhà họ Hách, anh tin rằng e hiểu rất rõ, em gái, anh đã từng cho rằng em là người vô cùng hiểu chuyện, nhưng chuyện lúc nãy đã làm em làm anh cảm thấy rất thất vọng.”
“Anh hai, em sai rồi, là do em vừa mới trở về nhà họ Mạc, đối với những chuyện như thế này em không hiểu hết được. Em xin lỗi, sau này em sẽ không tái phạm nữa.”
Dù Mạc Mỹ Đình không cam lòng, nhưng cũng chỉ có thể bỏ qua chuyện này.
Hiện tại cô ta không có khả năng để ra oai với người nhà họ Mạc, đợi đến một ngày khi ông chủ cô ta thành công, nhà họ Mạc còn không phải do cô ta định đoạt hay sao?
Bây giờ cô ta chỉ có thể nhịn.
“Em biết là tốt rồi.”
Mạc Tử Hàn chủ động rót cho Mạc Mỹ Đình một cốc nước: “Còn chuyện bà Hách đưa cho em một phong bao đỏ, tốt nhất đừng để anh cả biết, hiểu không?”
Ngay lập tức sắc mặt của Mạc Mỹ Đình trở nên tái xanh, làm sao anh ta biết được.
Rõ ràng là cô ta đã cẩn thận che giấu chuyện này, làm sao anh ta có thể biết được?
“Đừng sợ, anh sẽ không nói cho anh cả chuyện này đâu.”
Mạc Tử Hàn nhìn thấy vẻ mặt thay đổi của Mạc Mỹ Đình, môi mỏng vẫn nở nụ cười, nhưng ý cười không chạm tới đáy mắt.
Một con dao sắc bén đã kề vào cổ người phụ nữ này sẽ rơi xuống bất cứ lúc nào.
Ánh mắt giống như con dao sắc bén kề vào cổ người phụ nữ này, có thể rơi xuống bất cứ lúc này.
“Vậy anh hai à, em đi trước đây.”
Trong nháy mắt Mạc Mỹ Đình xoay người rời đi, vẻ mặt vô cùng ảm đạm.
Cô ta âm thầm nghiến răng, món nợ này cô ta sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy.
Là cô ta đã coi thường ảnh hưởng của Mạc Mộng Thần, vì vậy mà cô phải quay về điều tra lai lịch của Mạc Mộng Thần mới được.
Mạc Tử Hàn nhìn chằm chằm bóng lưng của Mạc Mỹ Đình, anh ta gọi cho Mạc Đông Lăng một cuộc điện thoại và đề cập ngắn gọn đến chuyện này.
Giọng điệu của Mạc Đông Lăng vẫn rất bình tĩnh: “Ừm, làm tốt lắm.”
Mạc Mỹ Định đã tự đắc ý trong khoảng thời gian dài, ở nhà họ Mạc không ai dám đối đầu với Mạc Mỹ Đình, ngay cả bây giờ khi Mạc Tử Tây quay về nhà cũng bị quở trách.
Hiện tại bởi vì chuyện của Mạc Mộng Thần, mà có hơi chèn ép Mạc Mỹ Đình.
Như vậy thì những người nhà họ Mạc rất dễ đối phó hay sao?
Mạc Đông Lăng liếc mắt một cái, nguy hiểm vẫn luôn rình rập.
“Anh hãy sắp xếp người trông chừng ông nội cẩn thận hơn một chút.”
“Nếu so sánh thì ông cụ rất thông thạo, chỉ có Tử Tây mới phải chịu oan ức.”
Bây giờ bọn họ gần như đều đứng về phía Mạc Mỹ Đình, lần này Mạc Tử Tây không phải sẽ phát điên khi sẽ quay về sao.
“Nhưng đây là trách nhiệm của nhà họ Mạc. Tôi tin rằng cô em gái này sẽ trở nên mạnh mẽ hơn sau chuyện này.”
“Hừm, sẽ không quá lâu đâu, tôi đảm bảo.”
Hai anh em không nói với nhau lời nào, đây là lần cuối cùng và cũng là trận chiến cuối cùng.
Bọn họ thề rằng nhất định sẽ tìm ra người đứng sau thâu tóm nhà họ Mạc.
Mạc Mỹ Đình quay trở về phòng mình, nhất thời tức giận đến nổi đập nát tất cả mọi thứ.
Cô ta cho rằng bản thân đã rất được yêu thương, không ngờ hôm nay lại bị so sánh với một người chết.
Mạc Mỹ Đình không thể hiểu nổi: “Mạc Mộng Thần là cái gì mà có thể được yêu thương như vậy?”
“Đã từng là cô cả tài năng xuất chúng, là người thừa kế mà ông cụ Mạc coi trọng nhất.”
Hahaha, coi trọng nhất sao?
Vậy thì thế nào chứ, người cũng đã chết rồi.
Tuy rằng Mạc Mỹ Đình khá tiếc với khoản tiền từ nhà họ Hách, nhưng mà cô ta cũng không dại bỏ đi lợi ích lớn hơn này.
Nhà họ Mạc mới là quan trọng nhất, nhà họ Hách là gì đâu chứ.
“Cô Mỹ Đình, hiện nay quan trọng nhất không phải là nhà họ Hách, mà là cái này.”
Trợ lý lấy ra một tấm thiệp màu đỏ, hoàn toàn là màu đỏ, khiến người khác sáng cả mắt.
“Đây là cái gì? Ai kết hôn sao?”
Mạc Mỹ Đình tiện tay cầm lên, đừng nói là ông chủ cô ta kết hôn chứ?
Khi cô ta mở ra và nhìn thấy cái tên bên trong, ngay lập tức sắc mặt của cô ta vô cùng khó coi: “Bọn họ sắp kết hôn?”
Chính là Tiêu Khôn Hoằng và Thi Nhân.
Hai người này đều đã có con, nên muốn tổ chức đám cưới kiểu gì cho hoành tráng, vì sợ mọi người không biết những chuyện trước đây họ đã làm hay sao?
Mạc Mỹ Đình đã sớm điều tra ra Thi Nhân làm cách nào để có thể gả vào nhà họ Tiêu.
Thành thật mà nói, nếu không phải vì lý do này, một người phụ nữ như Thi Nhân làm sao có cơ hội gả vào nhà họ Tiêu?
“Haha, người phụ nữ này cũng rất thủ đoạn, lại có thể dụ dỗ được Tiêu Khôn Hoằng, còn muốn tổ chức cho cô ta một hôn lễ thật hoành tráng.”
Mặc dù Mạc Mỹ Đình lên tiếng chế giễu nhưng không thể che giấu được sự ghen tị trên khuôn mặt cô ta.
“Cô Mỹ Đình, ông chủ có dặn dò, muốn biết tại sao bọn họ đột nhiên tổ chức hôn lễ sớm hơn dự định.”
“Cái này làm sao tôi biết được chứ.”
Mạc Mỹ Đình không hề muốn đi điều tra những chuyện này.
Cô ta ở nhà họ Mạc làm cô cả là tốt lắm rồi, tại sao phải đi điều tra chuyện của Tiêu Khôn Hoằng và người phụ nữ của anh ta, cô ăn no rảnh rỗi đến thế sao?
Nhà họ Hách gặp biến cố, mọi chuyện đã lan rộng.
Tốt xấu gì cũng là một gia đình lớn ở nước Mỹ, mấy ngày liền đã sụp đổ.
Thi Nhân nhìn thấy nhà họ Hách phá sản, và phải bán hết tài sản của họ, trong lòng cô cũng thở dài một cái.
Cô biết sau khi Hách Liên Thành làm chuyện này, nhà họ Mạc nhất định sẽ không buông tha cho nhà họ Hách, nhưng cô không ngờ nhà họ Mạc lại tiến nhanh như vậy, sau khi đổi chủ liền tiêu diệt nhà họ Hách.
Tất cả những chuyện này diễn ra suôn sẻ đến mức khó tin.
Cô luôn cảm thấy nhà họ Mạc đã bắt đầu chuẩn bị những thứ này, nhưng cũng chưa biết được thời gian để ra tay.
Bây giờ Hách Liên Thành đích thân đưa tay cầm tới cửa, Mạc Đông Lăng chắc chắn sẽ không khách sáo.
Nhà họ Hách đã biến mất, ở nước Mỹ nhà họ Mạc đã kế vị và nhảy một cái thay thế sự tồn tại của nhà họ Hách.
Bà chủ Mã cũng đặc biệt gọi cho Thi Nhân để đặt một số bộ trang sức, tất cả đều tốn rất nhiều tiền, rõ ràng là chuẩn bị cho bữa tiệc tiếp theo.
Sau đó, Thi Nhân nói với Tiêu Khôn Hoằng về những thắc mắc trong lòng cô liên quan đến chuyện nhà họ Hách.
Vẻ mặt của người đàn ông nhàn nhạt: “Em lo lắng cho nhà họ Hách à?”
“Không phải như vậy, em chỉ cảm thấy nhà họ Mạc ra tay quá nhanh, quá suôn sẻ.”
“Từ khi nhà họ Mạc ngừng hợp tác với nhà họ Hách mấy năm trước, Mạc Đông Lăng đã bắt đầu chuẩn bị, nhưng vẫn chưa đến lúc ra tay. Nhà họ Hách quá đáng như thế, em nghĩ nhà họ Mạc sẽ bỏ qua hay sao?”
Thi Nhân gật đầu: “Vẫn không có làm gì cả, chỉ là không muốn rơi vào tay người khác?”
“Em thậm chí còn cảm thấy rằng không tìm được bằng chứng nào cả.”
Mạc Đông Lăng chắc chắn không phải loại đàn ông quan tâm đến ý kiến của người khác, hơn nữa anh ta có lẽ nghi ngờ về cái chết của Mạc Mộng Thần, vì vậy mà luôn giữ lại nhà họ Mạc.
Bây giờ sự thật đã rõ ràng, Mạc Đông Lăng làm sao có thể nương tay?
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!