Thi Nhân một phen làm việc, trực tiếp kéo phương tiện truyền thông giải trí trở lại.
Hiện tại mọi người đều đang lên án phê phán tiểu tam, bình luận chuyện video đó.
Nhiệt độ cũng nhanh chóng giảm xuống rồi.
Suy cho cùng ánh mắt mọi người chỉ có thể dừng lại một thời gian.
Lúc ăn cơm trưa, Thi Nhân liếc nhìn Tiêu Khôn Hoằng trước mặt: “Video đó là anh kêu người tải lên phải không.”
Cô khi đó dùng dùng video hung hăng đánh vào mặt Thi Đình Sùng, sau này liền không có dự phòng.
Cô không cần lưu lại đồ vật gớm ghiếc như vậy.
“Ừm, nếu đã muốn ra tay, vậy thì liền một kích phải trúng.”
Đối phó Vương Duyệt loại người phụ nữ khắp người đều là vết nhơ, hoàn toàn không cần phải phí tâm tư gì, nhẹ nhàng động thủ là có thể khiến bà ta chết không chỗ chôn thân.
Ăn cơm xong, người đàn ông dắt tay cô, hai người dựa vào nhau nghỉ trưa.
Thi Nhân cũng ném chuyện này ra sau đầu: “Cuối tuần phải cử hành hôn lễ rồi, anh có căng thẳng không?”
“Nói thật thì có một chút.”
Tiêu Khôn Hoằng đặt cằm mình trên đỉnh đầu cô, đôi mắt hơi nhắm lại, hôn lễ là do anh một tay lên kế hoạch, đã từng tưởng tượng qua vô số lần dáng vẻ cô mặc áo cưới xuất hiện.
Từng chút một tạo ra hiện trường hôn lễ, quá trình này tuy rườm rà, nhưng lại trong sự vui vẻ.
“Nhưng em cảm thấy rất hạnh phúc.”
Thi Nhân dựa vào trong lòng anh, khoé môi khẽ dương lên.
Từ trước đến nay chưa từng nghĩ đến, cuộc sống sẽ trở thành dáng vẻ hiện tại, cho dù nơi nào cô cũng đều cảm thấy rất vui vẻ.
Ông trời vẫn có mắt, khổ trước sướng sau.
Rất lâu sau, Tiêu Khôn Hoằng mới chậm rãi mở miệng: “Em sẽ không cảm thấy anh rất ích kỷ chứ?”
Rõ ràng sau hôn lễ thì lập tức phải phẫu thuật rồi.
Phẫu thuật cũng sẽ có nguy hiểm, anh lại khăng khăng muốn cử hành hôn lễ trước.
Bởi vì anh sợ bản thân không thể tỉnh lại.
Không nhận được câu trả lời, lại nghe thấy tiếng hít thở nhẹ nhàng của Thi Nhân, Tiêu Khôn Hoằng có chút dở khóc dở cười, vậy mà đã ngủ rồi.
Anh nhẹ nhàng thở dài một hơi, cúi đầu hôn một cái trên đầu cô.
Động tác nhẹ nhàng, ánh mắt chân thành.
Anh hiện tại đã có được cả thế giới.
Làm sao nỡ buông tay.
Một bên khác, Mạc Mỹ Đình vẫn luôn đang chú ý đến sự phát triển của chuyện Vương Duyệt.
Kết quả lại bị phản sát.
Cô ta để trợ lý đi điều tra một chút, người phụ nữ gọi là Vương Duyệt đó lại thật sự là lên vị trí tiểu tam, những chuyện Thi Nhân nói đều là sự thật.
Thật ra vẫn chưa nói xong, người nhà họ Thi khi xưa còn bán Thi Nhân đến nhà họ Tiêu.
Nhìn thấy những chuyện này, Mạc Mỹ Đình đều nhịn không được chửi một tiếng: Người đàn ông cặn bã.
“Thật sự không nghĩ đến nhà mẹ kế Thi Nhân lại là như vậy, chậc chậc, tiếp tục điều tra thêm một chút, nhất định phải tra thật rõ ràng.”
Mạc Mỹ Đình nhướn mày suy nghĩ, đã qua một ngày, Tiêu Khôn Hoằng sao lại không liên hệ với mình chứ?
Thời cơ hiện tại đúng lúc, nếu như bỏ lỡ cơ hội tốt, hiệu quả sẽ giảm đáng kể.
Cô ta nhìn trợ lý: “Cho người chỉnh sửa file audio một chút, rồi đưa tôi bản hoàn chỉnh.”
Cô ta muốn tự mình gửi cho Tiêu Khôn Hoằng.
Thời gian này Tiêu Khôn Hoằng có lẽ đã không ngồi yên rồi đi.
Tập đoàn Quang Viễn.
Sau khi kết thúc nghỉ trưa, Thi Nhân trở về phòng làm việc, sau đó lại nhìn thấy tiêu đề bộ phận quan hệ công chúng gửi qua: “Có người đã tiết lộ file audio cuộc nói chuyện của cô và Vương Duyệt.”
Cái gì?
Thi Nhân sắc mặt thay đổi, mở file audio ra phát hiện chính là cuộc nói chuyện lần trước ghi lại.
Chẳng qua rõ ràng đã bị cắt, chỉ có nội dung cô kiêu ngạo buông lời hung ác.
Cô che đầu lại, Vương Duyệt tại sao đột nhiên xin tha thứ, hoá ra là cố ý.
Vương Duyệt lúc nào trở nên thông minh như vậy?
Bộ phận quan hệ công chúng bên đó trưng cầu ý kiến: “Thật ra có thể trực tiếp phản kích, nếu không ảnh hưởng sẽ không tốt.”
Cuối cùng Thi Nhân gửi đi một tin trên Facebook: “Không sai, lời trong đoạn ghi âm là tôi nói, đối với một người phụ nữ lên vị trí tiểu tam hại chết mẹ tôi, lẽ nào tôi còn có thể tươi cười nghênh đón? Tôi không cho cô ta một cái bạt tai đã là tốt lắm rồi.
Tôi chỉ đồng ý trả tiền thuốc men, những cái khác không cần nói!”
Trực tiếp giáng đòn cứng rắn!
Những lời này, mặc dù rất kiêu ngạo, chẳng qua lại khiến đông đảo người hâm mộ kinh ngạc.
[Cũng có lý, đối phương còn cố ý tuyên bố ra, muốn làm gì vậy?]
[Đúng vậy, với cương vị của cô ấy, đối mặt với tiểu tam như vậy, có thể có sắc mặt tốt gì chứ?]
[Có phải con mụ đó vẫn có yêu cầu khác hay không, người ta đều đã đồng ý trả tiền thuốc men rồi, bà ta còn muốn thế nào? Làm người cũng đừng quá vô liêm sỉ như vậy chứ.]
Các comment liên tiếp tràn lên.
Cho nên ảnh hưởng của đoạn ghi âm đối với Thi Nhân không hề lớn.
Lịch sử đen tối của Vương Duyệt thật sự là làm người nhục nhã, cho nên người như thế này cho dù làm gì, nói gì, đều sẽ không có người tin tưởng.
Lúc này, văn phòng trên lầu.
Tiêu Khôn Hoằng nhận được một bản audio hoàn chỉnh, so sánh với file audio trên mạng, anh biết đây là người đứng sau đã tìm đến cửa.
Anh thản nhiên, không làm gì cả.
Rất nhanh, điện thoại gọi đến, anh liếc nhìn ID người gọi, quả nhiên là Mạc Mỹ Đình.
“Alo, anh Tiểu Hoằng, vừa rồi tôi lại tặng cho anh phần lễ vật lớn.”
“Tôi nhận được rồi.”
“Vợ anh cũng thật là không cẩn thận, tay cầm như vậy cũng có thế lưu lại, chỉ là tôi đã mua lại bản hoàn chỉnh rồi, sẽ không tiết lộ ra.”
Tiêu Khôn Hoằng thần sắc trở nên lạnh lẽo, giọng điệu cực kì thờ ơ: “Vậy tôi thật sự nên cảm ơn cô.”
“Vậy là đương nhiên rồi, lần trước anh không phải nói mời tôi ăn cơm sao? Quý nhân hay quên chuyện xưa mà.”
“Ừm, đích thực là lỗi của tôi. Mấy ngày nay phải chuẩn bị hôn lễ, có chút bận.”
Hôn lễ?
Mạc Mỹ Đình biết Tiêu Khôn Hoằng và Thi Nhân cuối tuần phải cử hành hôn lễ, cô ta lần này đến đây, cũng muốn tham gia hôn lễ.
Nhưng trong lòng cô ta lại là cảm thấy không thoải mái.
Dựa vào cái gì Thi Nhân có thể thuận lợi như vậy gả cho Tiêu Khôn Hoằng, còn có thể có nhiều người hâm mộ như vậy?
Dựa vào cái gì Tiêu Khôn Hoằng khi xưa đã làm nhiều chuyện quá đáng như vậy, anh còn có thể có vợ có con?
Dựa vào cái gì cô ta một người sống ở địa ngục, bọn họ lại sống hạnh phúc như vậy?
Ha!
Mạc Mỹ Đình cố ý thở dài một hơi: “Anh nói như vậy khiến tôi không vui vẻ lắm, nếu như gặp anh sớm một chút là được rồi, vậy anh khẳng định sẽ là của tôi.”
“Chị họ rất ưu tú, có nhà họ Mạc làm chỗ dựa vững chắc, có thể tìm được người đàn ông càng ưu tú hơn.”
“Nhưng người ta cảm thấy anh là ưu tú nhất.”
Tiêu Khôn Hoằng khẽ cười ra tiếng: “Đáng tiếc, gặp được cô khá muộn rồi. Cô và một người bạn của tôi lúc trước rất giống nhau, mỗi lần nhìn thấy cô, tôi đều cảm thấy dường như nhìn thấy cô ấy.”
“Vậy sao? Anh, anh thích người bạn đó sao?”
Tim Mạc Mỹ Đình trong nháy mắt bị nhấc lên, lẽ nào nói Tiêu Khôn Hoằng đối với mình nhớ mãi không quên?
“Chỉ là có chút tiếc hận.”
Giọng nói của người đàn ông mang theo than vãn.
Mạc Mỹ Đình đáy mắt loé qua một tia sáng: “Vậy anh có thể xem tôi là cô ấy. Thật ra có nhà họ Mạc làm chỗ dựa vững chắc, tập đoàn Quang Viễn có thể đi càng xa.”
Ám thị này, đã đủ rõ ràng rồi.
Cô ta chờ mong hình ảnh này lâu như vậy, cuối cùng cũng thực hiện.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!