Tập đoàn Quang Viễn.
Thi Nhân vẫn luôn bận rộn xử lý những việc sau cùng, ngày mai cô sẽ bận rộn cả một ngày, sau đó chính là đến lúc Tiêu Khôn Hoằng tiến hành phẫu thuật.
Lúc đầu rất căng thẳng.
Nhưng càng đến gần, thay vào đó cô lại càng bình tĩnh hơn.
Mọi thứ đã được chuẩn bị đầy đủ, bây giờ cô chỉ có thể cầu xin ông trời đừng tàn nhẫn như vậy.
“Bà chủ, hôm nay cô tan ca về sớm đi, ngày mai cô phải kết hôn rồi, chắc hẳn là phải có rất nhiều việc phải làm, cô không cần vất vả như vậy, cứ giao cho chúng tôi là được.”
Triệu Nhược Trúc nhìn thấy biểu hiện của Thi Nhân mấy ngày nay, trong lòng cô ta đại khái cũng suy đoán được.
Chỉ sợ rằng cơ thể của Tiêu Khôn Hoằng thực sự xảy ra vấn đề rồi.
Trong khoảng thời gian này, lão Tiêu rất bận rộn, rất ít khi có thời gian cùng cô ta ăn cơm, nói là có chuyện cần phải giải quyết.
Kết hợp với tình huống hiện tại, Triệu Nhược Trúc cũng không phải là một kẻ ngốc.
Nhưng cô ta cũng không nói gì, chỉ giả vờ như không biết, dù sao ông chủ lớn nhất định sẽ sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện, sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra được.
Thế nhưng Thi Nhân vẫn chưa tan ca, thì đã có người đến gửi tặng một bông hồng đỏ lớn.
Cô sững sờ nhìn vào dòng chữ ký ‘tặng cho người tôi yêu nhất trong đời mình’.
Nét chữ này, cô vừa nhìn đã biết là của Tiêu Khôn Hoằng.
“Trời ạ, bên ngoài có cái gì vậy?”
Tất cả mọi người nhất thời đều đồng loạt đi đến gần vị trí cửa sổ, thì nhìn thấy bên ngoài có rất nhiều bóng bay, hơn nữa ở trước cổng lớn của tập đoàn, còn được bố trí rất nhiều bông hoa, tất cả đều được xếp tạo thành một hình trái tim.
“Mọi người xem kìa, trên những bóng bay đó còn có tên ‘Thi Nhân, người tôi yêu nhất trong đời mình’.
“Trời ạ, không nghĩ tới ông chủ thường ngày im hơi kín tiếng thế kia, nhưng vào thời khắc mấu chốt cũng khá lãng mạn đó nhỉ.”
“Hình trái tim trên mặt đất còn được viết tên chữ cái Tiếng Việt của Thi Nhân đúng không nhỉ.”
Thi Nhân nhìn thấy tất cả những điều này, bản thân cô cũng có chút không thể tin được.
Những thứ này là do Tiêu Khôn Hoằng làm sao?
Chuông điện thoại vang lên, cô nhìn thấy số điện thoại người gọi, sau đó nhấn nút nghe: “A lô.”
“Xuống đây đi.”
Người ở đầu dây bên kia chỉ nói vỏn vẹn ba chữ ngắn ngủi.
Thi Nhân mím môi: “Tại sao anh lại tới đây?”
“Anh đã nói với bác sĩ rằng mình tạm thời xin phép ra ngoài, lát nữa anh sẽ trở về.”
Thi Nhân ngồi thang máy chuyên dụng xuống lầu, bên ngoài đã bắt đầu bây kín rất nhiều người.
Khi cô đi ra ngoài, mọi người đều nhường một con đường cho cô.
Thi Nhân nhìn thấy người đàn ông đứng giữa vòng tròn hình trái tim kia, trên tay vẫn cầm theo một bó hoa, anh mặc bộ âu phục màu đen, phong cách cũng không khác gì thường ngày.
Nhưng một người nghiêm túc và sống nội tâm thế này lại làm một việc như vậy trước mặt biết bao nhiêu người.
Không phải là không cảm động.
Cô chỉ cảm thấy anh dường như đang cố gắng hết sức để làm một việc mà bình thường anh không hay làm, muốn làm một lần trước khi phẫu thuật, sợ rằng sau này sẽ không có cơ hội nữa.
Thi Nhân cũng không biết là mình nên vui hay không vui đây.
“Ở bên nhau, ở bên nhau.”
Mọi người xung quanh đều hùa reo lên.
Trên trời còn rơi xuống rất nhiều thứ, có lẽ là những cánh hoa.
Thi Nhân dở khóc dở cười, hôm nay anh nhận bao biết cả tiệm hoa hay sao?
Tiêu Khôn Hoằng đi đến bên cạnh cô, anh dẫn cô đi đến giữa vòng tròn những bông hoa đó, sau đó quỳ một gối xuống: “Em lấy anh nhé, Thi Nhân.”
“Đồng ý anh ấy đi, đồng ý anh ấy đi.”
Tuy rằng đều biết được hai người này sẽ kết hôn, hơn nữa còn có con với nhau, nhưng lúc này vẫn có người hùa theo kêu lên.
Thi Nhân nhận lấy chiếc nhẫn: “Hôm nay là diễn tập trước sao?”
Tiêu Khôn Hoằng bỗng nhiên xuất hiện, tạo ra một sự bất ngờ lớn cho Thi Nhân, khiến cho tất cả mọi người không khỏi kinh ngạc.
Sau đó những tin đồn về anh bị bệnh nhập viện đều không cánh mà bay.
Có tin đồn rằng Tiêu Khôn Hoằng vì chuẩn bị hôn lễ và cả một màn cầu hôn này, còn cố tình giả vờ công việc bận biến mất.
Rất nhanh, video cầu hôn đã được nhanh chóng đưa lên hot search.
“Trời ơi, đây cũng lãng mạn quá đi mất.”
“Những người nói cơ thể người khác có vấn đề, bây giờ chẳng phải là tự tát vào mặt mình sao? Rõ ràng là để cầu hôn.”
“Có phải kiếp trước Thi Nhân đã giải cứu hệ ngân hà không? Làm sao lại có thể bắt gặp được một người đàn ông tốt như vậy, không những giàu có và có quyền lực, mà còn đẹp trai và chung tình nữa.”
Khi Mạc Mỹ Đình nhìn thấy những tin tức này, cô ta đã tức giận đến mức làm gãy cả những chiếc móng tay mới làm của mình.
Không ngờ Tiêu Khôn Hoằng còn có cái chiêu này.
Khó khăn lắm mới gây rắc rối được cho bọn họ, kết quả lại bị bọn họ chống trả được.
“Đừng tức giận nữa, bọn họ càng như thế này, vậy có nghĩa là cơ thể của Tiêu Khôn Hoằng có vấn đề.”
“Nói vậy cũng đúng, nhưng lại không thể điều tra được rốt cuộc tình hình sức khỏe của Tiêu Khôn Hoằng là như thế nào.”
Mạc Mỹ Đình quả thật rất muốn Tiêu Khôn Hoằng bị bệnh, tốt nhất là loại bệnh không thể chữa khỏi được.
Đến lúc đó Tiêu Khôn Hoằng chết rồi, một mình Thi Nhân khẳng định sẽ không thể chống đỡ được một tập đoàn lớn như vậy, đến lúc đó còn không phải là vật trong bàn tay của nhà họ Mạc bọn họ sao?
“Tôi đúng là đã tìm thấy được một số manh mối, trong đầu Tiêu Khôn Hoằng xuất hiện thứ gì đó, nên cần phải làm phẫu thuật lớn.”
“Chẳng lẽ là khối u ư?”
Đáy mắt Mạc Mỹ Đình thoáng hiện lên ý cười, ông trời có mắt mà.
Ông cụ Tiêu tên cặn bã đó chết không yên lành, bây giờ Tiêu Khôn Hoằng cũng bị bệnh, quả thật là quả báo.
“Cụ thể cũng không rõ lắm, nhưng chắc hẳn là cần phải tiến hành một cuộc phẫu thuật lớn.”
“Thảo nào mấy ngày nay anh ta đều không có ở tập đoàn, thời gian tiến hành phẫu thuật của anh ta là khi nào?”
“Chắc hẳn là sau đám cưới sẽ tiến hành phẫu thuật.”
Mạc Mỹ Đình hiểu rồi, hóa ra đây chính là lý do Tiêu Khôn Hoằng muốn cử hành hôn lễ trước dự định.
Anh không muốn để lại tiếc nuối sao?
Tiêu Khôn Hoằng, anh đối xử với Thi Nhân cũng thật là tốt nhỉ.
Vẻ mặt của Mạc Mỹ Đình trở nên lạnh lùng: “Anh ta bị bệnh nghiêm trọng không?”
“Tỷ lệ thành công của ca phẫu thuật rất cao, hẳn là sẽ không có vấn đề gì lớn.”
Mạc Mỹ Đình khẽ chật một tiếng, thật đúng là khá hời cho Tiêu Khôn Hoằng rồi, cô ta tiếc nuối nói: “Làm sao có thể cao như vậy?”
“Tỷ lệ này cũng có thể thấp hơn, trừ khi não của Tiêu Khôn Hoằng bị thương.”
Hai người đối mắt nhìn nhau một cái, Mạc Mỹ Đình vội vàng chuyển đổi chủ đề.
Nếu như cô ta muốn ra tay, thì cũng không thể để cho Giang Quốc Thành biết được, để tránh cho anh ta cảm thấy mình lòng dạ độc ác.
Sau khi Mạc Mỹ Đình trở về, liền đem chuyện này nói cho Cố Văn Trình biết.
Thật ra Cố Văn Trình đã biết từ sớm rồi.
Nhưng anh ta vẫn giả vờ như mình không biết gì: “Chuyện này bây giờ đã không quan trọng nữa rồi, cô phải đi tiếp cận Tiêu Khôn Hoằng để tìm được một cuốn sách, nó là cuốn sách có liên quan đến chạm khắc, rất quan trọng.”
“Làm sao mà tôi tìm được, trong khi Tiêu Khôn Hoằng lại cảnh giác tôi như vậy.”
“Đây là nhiệm vụ của cô.”
Mạc Mỹ Đình thành thật gật đầu đáp ứng, sau đó cô ta nghĩ lại rồi nói: “Nhưng mà Tiêu Khôn Hoằng đối xử với tôi như vậy, tôi vẫn nuốt không trôi được cục tức này.”
“Vậy cô muốn như thế nào?”
“Tôi muốn ca phẫu thuật của anh ta không được thuận lợi tiến hành.”
Cố Văn Trình cảm thấy người phụ nữ này thực sự rất độc ác, anh ta tiếp tục nói: “Không được, Tiêu Khôn Hoằng tạm thời không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn được, anh ta vẫn còn hữu dụng.”
Bàn tay của Mạc Mỹ Đình chậm rãi khép lại, hiển nhiên là không cam tâm.
“Tuy nhiên, tôi có thể giúp cô dạy dỗ Tiêu Khôn Hoằng một lần, chỉ cần giữ lại được mạng sống là được, về tình hình sức khỏe thì tôi cũng không thể quan tâm hết được.”
“Cảm ơn ngài.”
Đáy mắt Mạc Mỹ Đình thoáng lộ ra ý cười.
Chỉ cần Cố Văn Trình chịu ra tay, vậy thì cô ta sẽ đợi xem kịch hay thôi.
Sau khi cúp máy điện thoại, Cố Văn Trình bắt đầu suy nghĩ xem nên thu xếp chuyện này như thế nào?
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!