Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Truy Thê: 36 Kế Chưa Đủ - Tiêu Khôn Hoằng - Thi Nhân

Văn phòng Tập đoàn Quang Viễn

Tất cả các cấp cao đều tập hợp tại văn phòng, Thi Nhân ngồi tại vị trí của Tiêu Khôn Hoằng trước đây, và người ngồi cạnh màn hình lớn là Tiêu Khôn Hoằng.

Chẳng qua lúc này, Tiêu Khôn Hoằng đang mặc áo cho bệnh nhân, quả nhiên là anh ấy đang ở bệnh viện.

Lúc đầu, khi cảnh tượng này xuất hiện, mọi người đều có chút kinh ngạc.

Không phải ông chủ vừa mới kết hôn sao?

Sao giờ lại nhập viện rồi?

Tiêu Khôn Hoằng chủ động lên tiếng: "Mọi người nhìn thấy tôi mặc áo bệnh viện, có phải đều cảm thấy rất bất ngờ? Con người mà, sớm muộn cũng sinh bệnh. Mấy năm nay, mọi người đều rất vất vả nỗ lực vì tập đoàn Quang Viễn, cách đây vài ngày có mấy người lấy chuyện bệnh tình của tôi ra mưu tính, nên lần này tôi sẽ nói rõ với mọi người. "

“Giám đốc Tiêu, cơ thể anh rốt cuộc làm sao vậy?”

"Bệnh nghề nghiệp thôi, chỉ cần làm một ca phẫu thuật nhỏ, vốn dĩ cũng không phải vấn đề gì lớn, chỉ là bà chủ của mọi người đã ra tử lệnh cho tôi, tôi nhất định phải phẫu thuật. Kỳ nghỉ trăng mật của tôi trở thành nghỉ ốm."

Tiêu Khôn Hoằng nói xong, còn thở dài một cái.

Thi Nhân ho khan vài cái, cố gắng bình tĩnh, anh ấy nói những chuyện này làm gì? Rõ ràng là lúc trước khi hai người họ thảo luận, không có đoạn nào như vậy!

Mặc dù đã nói là đẩy hết trách nhiệm qua cho cô.

Nhưng cô không ngờ là mọi chuyện phát triển theo hướng này.

Chuyện này mà truyền xuống, sau này mọi người đều sẽ biết tập đoàn Quang Viễn có một bà chủ rất hung dữ.

Không khí trong phòng họp dần dần dịu xuống.

"Mọi người có mặt hôm nay đều là thành viên cấp cao, hiện tại việc hợp tác với nhà họ Mạc đã đến thời điểm mấu chốt, không thể xảy ra bất kỳ sai sót nào. Nếu có vấn đề gì cũng đừng hoảng loạn, đừng để trúng kế của đối phương.”

“Giám đốc Tiêu yên tâm.”

“ Giám đốc Tiêu, chúng tôi nhất định cùng tiến cùng lui với tập đoàn Quang Viễn.”

Tập đoàn Quang Viễn đã trải qua bao nhiêu thăng trầm, hiện tại càng ngày càng phát triển, đãi ngộ cũng rất cao, mọi người ai cũng sẽ không bỏ cuộc giữa chừng.

Tiêu Khôn Hoằng nở một nụ cười: "Chà, thế thì tốt, cuộc họp hôm nay đến đây thôi, cuối cùng, tôi vẫn muốn nói với tất cả mọi người phải đi khám sức khỏe thường xuyên, những vấn đề nhỏ xử lý trước sẽ tránh họa về sau, tập đoàn Quang Viễn không thể không có mọi người. Khám sức khỏe sẽ được tiến hành ra trong tương lai. Sau này khám sức khỏe cũng là hạng mục đánh giá, coi như đây là phúc lợi dành tặng cho tất cả mọi người. "

Cuộc họp kết thúc.

Tiêu Khôn Hoằng tắt màn hình, sau đó Thi Nhân nhìn các mọi người trong phòng: "Tôi không có gì để nói, chỉ mong mọi người bình thường không nên làm việc quá sức, tránh cho kỳ nghỉ kết hôn trở thành nghỉ ốm. Trong vài ngày tới tôi sẽ ở trong bệnh viện cùng giám đốc Tiêu, mọi chuyện trong công ty làm phiền mọi người rồi.”

"Chúng tôi sẽ làm việc chăm chỉ, bà chủ Tiêu đừng quá lo lắng."

Thi Nhân gật đầu chào, cầm tài liệu bước ra khỏi phòng họp.

Khi cô trở lại phòng thiết kế, Triệu Nhược Trúc vừa lúc đi qua: "Đợi một chút."

“Anh giúp tôi trông coi việc của bên bộ phận thiết kế.”

“Cuộc thi thiết kế chuẩn bị xong rồi, chẳng qua bên phòng điêu khắc, vẫn phải phiền em đích thân xem rồi.”

"Việc của phòng điêu khắc em đã có tính toán rồi, đợi sau khi cuộc phẫu thuật của Tiêu Khôn Hoằng kết thúc, tình trạng của anh ấy ổn định trở lại, em sẽ lập tức bắt đầu công đoạn cuối cùng điêu khắc. Nếu không có gì ngoài ý muốn, em có thể bắt kịp cuộc thi."

Triệu Nhược Trúc vỗ vỗ vai cô: "Vậy chờ em trở về."

“ Được rồi, đi thôi.”

Sau khi Thi Nhân thu dọn đồ đạc, cô trực tiếp rời khỏi tập đoàn, nhưng khi xe của cô ấy rời đi, chiếc xe phía sau cũng theo sau cho đến khi cô ấy đến bệnh viện.

Những người trên xe nhìn bệnh viện gần đó qua cửa kính xe.

Cố Văn Trình sắc mặt âm trầm: "Mọi chuyện đã sắp xếp xong hết chưa?"

“Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng.”

"Đến lúc đó, nhất định phải đưa mụ điên đó ra ngoài, chỉ cần cô ta làm tốt chuyện được giao, tôi có thể cân nhắc dẫn cô ta đi gặp anh trai."

Một hòn đá trúng hai con chim, việc này cần sự hợp tác của Tiêu Đào Hy.

Khà khà, giờ chỉ cần ngồi đợi xem kịch hay thôi.

"Người nhà họ Mạc đã đến chưa?"

“Vẫn chưa.”

Cố Văn Trình nhíu mày, "Vẫn chưa đến?"

"Theo kế hoạch, nó nên ở đây rồi chứ, tôi phải kiểm tra nó một lần nữa."

"Đi kiểm tra đi, trong màn kịch này, nếu người nhà họ Mộ không đến, thì sao có thể hành động được? Người nhà họ Mộ đúng là cáo già, cư nhiên không mắc câu. Nhưng bọn họ cho rằng chỉ cần không lộ mặt, thì có thể thoát khỏi liên quan sao?”

Con cờ Tiêu Đào Hy anh đã sắp xếp ổn thỏa rồi.

Chỉ cần Tiêu Đào Hy nói rằng người đứng đằng sau là nhà họ Mạc thì sự việc sẽ được giải quyết một cách hoàn hảo, mặc dù thật đáng tiếc khi không có mặt nhà họ Mạc, nhưng đạt được mục đích chính là tốt rồi.

Thi Nhân đi đến tầng cao nhất của bệnh viện, một nửa trong số đó đã được phong tỏa.

Bên ngoài có vệ sĩ theo dõi, các y tá, bác sĩ đều được sắp xếp trước, người không có phận sự không được đi vào.

Tất cả các công việc dọn dẹp đều do bọn họ tự làm.

Cô thay quần áo, bước vào phòng bệnh, nhìn thấy Tiêu Khôn Hoằng đã cạo trọc đầu, đang chơi trò chơi với bọn trẻ.

“Mẹ ơi.”

Bé Bánh Bao thấy cô xuất hiện, chạy qua nói:” Mẹ ơi con cũng muốn cạo trọc đầu.”

“Con tại sao lại muốn cạo trọc đầu?”

Cô hơi ngẩn ra, lão tam đang muốn làm trò gì vậy.

"Ba ba đã cạo trọc đầu, con cũng muốn cạo trọc đầu, thật đẹp trai a."

Bé Bánh Bao cảm thấy Daddy đầu trọc rất giống nhân vật phản diện trong phim hoạt hình, rất phong phạm, cực kỳ ngầu.

“Con là con gái, không thể cạo trọc đầu.”

Thi Nhân nhìn Tiêu Khôn Hoằng, nhưng thật lòng mà nói dáng vẻ cạo trọc của anh ấy, thực sự quá đẹp trai, góc nghiêng của anh ấy giống hệt như người mẫu.

Anh nhìn qua cô: "Sao, em cũng muốn cạo đầu à?"

"Vậy cũng tốt, chúng ta một nhà năm người đều là đầu trọc."

Thi Nhân đặt đồ xuống, cắt một đĩa hoa quả cho bọn trẻ, rồi đứng bên cạnh Tiêu Khôn Hoằng: "Hôm nay anh cảm thấy thế nào?"

"Ngủ đến khi tự tỉnh, cũng không cần phải làm việc, chỉ cần ló mặt ra một chút, cuộc sống thế này sao có thể không tuyệt được?"

Tiêu Khôn Hoằng đã lâu rồi không được nghỉ ngơi thoải mái thế này.

“Há miệng”

Thi Nhân ngồi bên cạnh anh, trên tay cầm một đĩa hoa quả, bên trong là đầy đủ các loại hoa quả, có thể giúp anh bổ sung thêm vitamin.

Anh cau mày nhìn đĩa hoa quả:”Có trái nào không ngọt không?”

“Hoa quả ngọt ăn mới ngon.”

Thi Nhân nhìn anh: "Bây giờ anh lo ăn đi lát nữa là phải nhịn ăn rồi, ngày mai anh phẫu thuật, mấy ngày tiếp sau đó anh cũng không được ăn gì đâu."

Tiêu Thanh Sơn dựa vào đầu giường, vẫn là nên ăn thôi.

Đúng lúc này, trợ lý đi tới: "Giám đốc, bên ngoài có cô xưng là Mạc Mỹ Đình, nói muốn vào thăm anh một lát."

“Cô ta đến đây làm gì?”

Thi Nhân đặt đĩa hoa quả xuống: ”Để tôi đi gặp cô ta.”

Nhưng mà Tiêu Khôn Hoằng giữ tay cô lại, anh bình tĩnh nói: "Để cô ta vào đi, khôn cần căng thẳng như vậy, chỉ là một ca phẫu thuật nhỏ thôi."

Thi Nhân bình tĩnh lại, cảm thấy anh nói cũng có lý.

Nếu không cho bọn họ vào, nhất định bọn họ sẽ nghĩ chúng ta đang hoảng loạn lo lắng, nếu kẻ đứng sau thật sự là nhà họ Mạc, khẳng định cũng sẽ cho người tới xem xét tình hình thực tế.

Mạc Mỹ Đình chính là minh chứng rõ nhất.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận