Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Truy Thê: 36 Kế Chưa Đủ - Tiêu Khôn Hoằng - Thi Nhân

“Tốt lắm, chuyển camera lại đây.” Tiêu Khôn Hoằng bỗng dừng lại, nhìn thoáng qua cây cổ thụ ngoài cửa sổ. Mùa hè đã tới rồi à? Đã đến lúc nên hoạt động tay chân. Mặc dù anh bất mãn vì sự sắp đặt ngu xuẩn trước kia của mình, nhưng trò chơi này cũng càng ngày càng thú vị hơn rồi.

Trong phòng bệnh, Tiêu Khôn Hoằng nhìn camera chuyển sang nơi khác, một căn phòng tối om. Mạc Mỹ Đình thật sự chật vật, ba ngày chỉ uống chút nước, không có chút đồ ăn nào, cô ta sắp đói điên rồi. Ban đầu cô ta cho rằng là Thi Nhân làm, chắc chắn sẽ để lộ chút dấu vết. Kết quả là hai ngày trôi qua, cô ta không ăn gì hết, lại cảm thấy có phải là nhà họ Mạc đã phát hiện ra mình là ai nên cố ý thăm dò mình không?

Suốt ba ngày, cô ta chỉ được uống chút nước. Mạc Mỹ Đình liên tục chảy nước miếng, khát vọng nhìn đồ ăn trước mặt mình. Lúc này cô ta cảm thấy thứ quý báu gì cũng không bằng hộp cơm chiên đầy mỡ đó. Cô ta thật sự rất đói.

“Nói đi, rốt cuộc cô đã làm cách nào để trở thành cô chủ họ của nhà họ Mạc? Sao có thể từ Bạch Mỹ Đình đê tiện nhanh chóng trở thành cô chủ họ của nhà họ Mạc, được nở mày nở mặt?”

Mạc Mỹ Đình thật sự đói choáng váng đầu óc. Cô ta liếm môi: “Rốt cuộc mấy người muốn làm gì?”

“Không nói đúng không? Vậy thì chờ khi nào cô muốn nói rồi lại cho cô ăn.”

“Khoan đã! Tôi nói, tôi nói!” Mạc Mỹ Đình nhìn chằm chằm bát cơm chiên, vội nói: “Tôi là Bạch Mỹ Đình, tôi chính là Bạch Mỹ Đình!”

Nói xong câu đó, người phụ trách thẩm vấn đưa cơm chiên cho Mạc Mỹ Đình. Người phụ nữ luôn ăn trên ngồi trước bây giờ lại dùng bay bốc đồ ăn.

Thấy cảnh này qua camera theo dõi, Tiêu Khôn Hoằng nhướng mày: “Chỉ thế thôi à?”

“Đúng vậy.”

“Lão Tiêu, xem ra tôi của mười năm sau có vẻ dễ dàng tha thứ cho trình độ thông minh của thuộc hạ quá nhỉ. Chỉ thế thôi mà họ cũng tin à?”

“Thưa anh, sức chịu đựng của Mạc Mỹ Đình không phải tầm thường, người thường đã sớm không chịu nổi, nhưng cô ta còn có thể tỉnh táo nói chuyện.”

“Không cần anh nhắc nhở, cô ta chẳng những tỉnh táo mà còn thành công lừa gạt các cậu, lừa được một hộp cơm chiên.”

Đúng là một đám ngu xuẩn.

Lão Tiêu: “…” Ngay từ đầu, anh ta cũng không ngờ Mạc Mỹ Đình lại khó thẩm vấn đề thế. Người chưa từng được huấn luyện chuyên nghiệp thì sẽ không thể nào làm được điều đó!

“Thưa anh, vậy thì lại cho cô ta nhịn đói ba ngày nữa?”

“Cùng một chiêu cậu cảm thấy có tác dụng không? Cứ tiếp tục như thế thì kẻ ngốc cũng nên tìm thấy cô ta.”

Mặc dù năng lực của nhà họ Mạc có hạn, nhưng nếu thời gian đủ lâu thì cũng tìm thấy người. Tiêu Khôn Hoằng tắt máy tính: “Tiết lộ tin tức này cho Giang Quốc Thành theo kế hoạch, để anh ta anh hùng cứu mỹ nhân. Còn đoạn video này, đại khái vẫn có tác dụng.”

Một người phụ nữ đã từng được huấn luyện chuyên nghiệp. Chà, thế thì thật thú vị. Chắc chắn là nhằm vào nhà họ Mạc! Anh híp mắt: “Kêu phóng viên đi cùng, tốt nhất hãy quay lại cảnh tượng cảm động đó.”

Tập đoàn Quang Viễn.

Triệu Nhược Trúc kích động chạy vào văn phòng: “Bà chủ, tin nóng!”

“Sao vậy?”

“Không ngờ Mạc Mỹ Đình lại bị bắt cóc. Hèn chi mấy ngày nay không thấy cô ta tới đây khoe khoang, thì ra là vì đã xảy ra chuyện.”

Quả nhiên kẻ ác đều có kẻ ác trị, đúng là đáng đời.

Thi Nhân kinh ngạc lấy di động ra xem, quả nhiên là video Mạc Mỹ Đình bị bắt cóc được giải cứu đã trở thành tin nóng hổi trên mạng, xuất hiện trên hot search. Mạc Mỹ Đình thật sự bị bắt cóc, xem ra không phải là diễn kịch. Trong video bị tiết lộ, trông Mạc Mỹ Đình vô cùng chật vật. Động tác của nhà họ Mạc cũng rất nhanh.

Cô rất tò mò ai đã bắt cóc Mạc Mỹ Đình? Cô thấy một gương mặt quen thuộc trong video, đó là Giang Quốc Thành. Chậc chậc, sao lại là anh ta nhỉ? Chuyện này đúng là càng ngày càng khó hiểu.

Không chỉ Thi Nhân không hiểu mà ngay cả Cố Văn Trình cũng rất kinh ngạc. Người đã được cứu, nhưng sao lại là Giang Quốc Thành? Người mà nhà họ Mặc cũng không tìm thấy, sao lại tới lượt Giang Quốc Thành cứu? Hừ! Cố Văn Trình lạnh lùng nhìn chằm chằm video: “Phái người theo dõi cậu ta, kêu cậu ta tới gặp tôi.”

Anh ta muốn đích thân hỏi rõ ràng rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra. Anh ta quên mất rằng nơi này trước kia cũng là địa bàn của Tiêu Vinh. Nếu Tiêu Vinh muốn làm gì thì anh ta cũng khó lòng phòng bị. Chẳng lẽ mình đã cứu một con chó biết cắn người? Nhưng cho dù là chó thì anh ta cũng sẽ thuần hóa.

Bệnh viện tư nhân.

Mạc Mỹ Đình ăn uống no đủ, còn thay quần áo, lúc này mới cảm thấy mình được sống lại. Cô ta thật sự cho rằng mình chết chắc rồi, chờ lâu như vậy mà không ai tới cứu mình. Cảm giác chịu đói quá khủng khiếp, kiếp này cô ta không muốn trải nghiệm lại lần thứ hai nữa.

Mạc Mỹ Đình được trợ lý đỡ ra phòng tắm, sau đó nằm trên giường nghỉ ngơi, nhìn chung quanh: “Giang Quốc Thành đâu?”

“Chắc là đang ở ngoài. Bây giờ người nhà họ Mạc cũng đã tới, bên cảnh sát chắc cũng cần lấy lời khai.”

“Tôi mệt mỏi quá, cho tôi nghỉ ngơi xong rồi lại nói.” Bây giờ đầu óc Mạc Mỹ Đình rối bời. Chuyện lần này bị bắt cóc cứ thấy cô ta nghĩ mà sợ. Hiện giờ cô ta không muốn đối mặt với người ngoài. Cô ta cần chỉnh lý lại suy nghĩ rõ ràng, sau đó cân nhắc xem nên trả lời người nhà họ Mạc như thế nào.

Trợ lý gật đầu: “Tôi sẽ nói cho người nhà họ Mạc. Còn bên ông chủ thì tôi sẽ báo cáo lại chi tiết những lời cô vừa nói.”

“Ừ.”

Mạc Mỹ Đình chột dạ nhắm mắt lại. Thực ra cô ta cũng đã che giấu một ít khi nói với ông chủ. Cô ta không thể cho ông chủ biết là vì thân phận trước kia của mình làm liên lụy tới mình. Nếu biết cô ta có nguy cơ bị sáng tỏ thì ông chủ sẽ từ bỏ mình bất cứ lúc nào. Cô ta không thể mạo hiểm được.

Trợ lý rời khỏi phòng, bên ngoài đứng không ít người.

“Anh Mạc, cô chủ nói cô ấy rất mệt, mới nằm xuống ngủ rồi.”

Mạc Đông Lăng nghiêng đầu nhìn thoáng qua phòng bệnh, sau đó gật đầu: “Cô ấy tỉnh lại thì báo cho tôi ngay. Trước đó không được cho cô ấy gặp bất cứ kẻ nào.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận