Thấy bức ảnh này, Cố Văn Trình nhướng mày: “Quả nhiên khôi phục rồi, đúng là mạng lớn.”
Mua trang viên của anh ta, còn làm hỏng kế hoạch của anh ta, Tiêu Khôn Hoằng, cậu cũng có tài năng đấy.
Bây giờ bởi vì Tiêu Khôn Hoằng xuất viện nên giá cổ phiếu của tập đoàn Quang Viễn lại tăng lên. Cố Văn Trình lạnh mặt: “Nói cho Mạc Mỹ Đình, nhất định phải ngăn cản tập đoàn Quang Viễn hợp tác với nhà họ Mạc.” Để anh ta nhìn xem Tiêu Khôn Hoằng có năng lực gì.
“Còn nữa, nếu Tiêu Khôn Hoằng đã xuất viện thì nữ bệnh nhân tâm thần Tiêu Đào Hy kia đâu? Lập tức mang cô ta lại đây cho tôi!”
“Thưa anh, cô Tiêu Đào Hy cũng đã xuất viện, vào trong trang viên rồi.”
“Nghĩa là sao? Trong ảnh làm gì có cô ta?”
“Nhưng người của chúng ta đã tới bệnh viện tìm kiếm, không thấy cô ta đâu, chắc đã xuất viện đưa ra ngoài.”
Cố Văn Trình đá ngã bàn: “Chẳng phải tôi đã bảo phải theo dõi bên đó rồi sao? Lúc nào cô ta bị đưa đi các cậu cũng không biết, tôi còn cần các cậu làm gì?”
Một đám ngu xuẩn, càng ngày càng ngu xuẩn.
“Ông chủ, bên phía bệnh viện thật sự rất khó gài người vào, lại thêm chúng tôi không ngờ Tiêu Khôn Hoằng lại xuất viện nhanh như vậy nên không đề phòng.
Tiêu Khôn Hoằng phẫu thuật mở hộp sọ, mới tĩnh dưỡng mấy tháng, ai ngờ họ lại xuất viện nhanh đến thế chứ. Khó lòng phòng bị, không kịp chuẩn bị gì.
Cố Văn Trình tức điên người: “Tôi nhớ rõ trong trang viên có đường hầm đúng không? Đào nó ra! Tôi không tin không thể bắt được cô ta!”
Tiêu Khôn Hoằng đã tỉnh lại, chuyện này không dễ giải quyết. Nhưng chủ nhân cũ của trang viên đó vốn là anh ta, anh ta quá quen thuộc với nơi đó. Tiêu Khôn Hoằng, hãy đợi đấy.
Mạc Mỹ Đình còn đang ở bệnh viện, kết quả đọc được tin tức Tiêu Khôn Hoằng tuyên bố xuất viện. Cô ta nhìn bức ảnh hai người ôm nhau, trực tiếp tắt trang web đi, thấy là tức giận. Cô ta còn chưa xuất viện, kết quả Tiêu Khôn Hoằng lại không hề hấn gì. Tai nạn lúc trước sao không lấy mạng Tiêu Khôn Hoằng chứ? Thật đáng tiếc. Mạc Mỹ Đình tức giận nhìn trợ lý: “Không phải ông chủ đã nói là sẽ lấy mạng Tiêu Khôn Hoằng sao? Nhưng bây giờ anh ta đã xuất viện rồi!” Sao người nhà họ Tiêu đều sống dai vậy?
“Nếu lúc trước không phải cô gây chuyện ở bệnh viện thì bây giờ Tiêu Khôn Hoằng đã chết rồi.” Trợ lý cẩn thận nhắc nhở Mạc Mỹ Đình: “Chuyện này ông chủ cũng rất tức giận, tốt nhất cô chủ họ đừng nhắc tới trước mặt ông chủ.”
“Tôi biết rồi.” Mạc Mỹ Đình cũng không phải là người không biết tốt xấu. Cô ta nhìn trợ lý: “Ông chủ có hành động gì không?”
“Tạm thời không có, chỉ yêu cầu cô ngăn cản nhà họ Mạc hợp tác với tập đoàn Quang Viễn, sau đó là chuyện thi đấu.”
“Ngài ấy không nói tôi làm như thế nào à?”
“Không có.”
Mạc Mỹ Đình im lặng. Cô ta cảm thấy thực ra ông chủ cũng không phải là toàn năng. Ví dụ như bây giờ ông chủ không nói gì, cho thấy anh ta hoàn toàn không khống chế được cục diện. Lần này có người bắt cóc mình, quấy rầy mọi chuyện. Nếu nhà họ Mạc, nhà họ Phó, tập đoàn Quang Viễn cùng với ông chủ của cô ta tụ tập lại một chỗ thì một mình ông chủ không thể đối phó với ba nhà kia. Nếu ông chủ bị ba nhà kia tiêu diệt thì chẳng phải cô ta được tự do rồi hay sao? Vậy thì cô ta sẽ hoàn toàn chiếm lấy thân phận cô chủ họ của nhà họ Mạc, không ai có thể dao động vị trí của cô ta. Càng nghĩ, cô ta càng kích động.
Có lẽ cô ta thật sự có thể thoát khỏi sự khống chế của ông chủ. Trong lòng Mạc Mỹ Đình mừng như điên. Chuyện này cần phải kế hoạch lại mới được.
Trang viên nhà họ Tiêu.
Ngày đầu tiên Tiêu Khôn Hoằng xuất viện, những bạn bè quen biết đều tới đây. Mạc Tử Tây, Tiêu Đào Hy cũng lộ diện.
Thấy đông người như vậy, Tiêu Đào Hy hơi bất an, vẫn đứng trong góc không nói chuyện. Thực ra cô vẫn rất áy náy. Từ sau chuyện lần trước, anh trai vẫn không lộ diện, kêu cô nấp trong bệnh viện đừng ra ngoài, tốt nhất là núp sau lưng Tiêu Khôn Hoằng đừng lộ diện một mình. Tiêu Đào Hy muốn hỏi nguyên nhân, nhưng cuối cùng không liên lạc được với anh trai. Cô cũng vẫn ngoan ngoãn nghe lời, mãi tới khi Tiêu Khôn Hoằng xuất viện, anh đích thân tới tìm cô, hỏi cô có chịu xuất viện, vào trang viên nhà họ Tiêu hay không. Tiêu Đào Hy đã đồng ý. Cô không muốn ở mãi trong bệnh viện, cô đã ở đây đủ rồi.
“Cho chị Đào Hy nè, ăn chút trái cây đi.” Mạc Tử Tây ngồi bên cạnh Tiêu Đào Hy. Cô vẫn luôn đồng tình với cảnh ngộ của Tiêu Đào Hy, cho nên rất chiếu cố Tiêu Đào Hy.
“Cảm ơn.” Tiêu Đào Hy nhìn thoáng qua mấy người đàn ông bên kia: Diệp Tranh, hai trợ lý, còn có Ngô Hành, những người này hiện giờ đều là phụ tá đắc lực của Tiêu Khôn Hoằng. Lần trước, anh trai đã thua trong tay Tiêu Khôn Hoằng. Tiêu Đào Hy rũ mi mắt, yên lặng ăn trái cây.
Mạc Tử Tây nhìn Diệp Tranh, bây giờ anh ta thường xuyên qua lại ở tập đoàn, phòng khám đã sớm giao cho người khác quản lý. Đã lâu lắm rồi cô không được thấy Diệp Tranh mặc áo blouse trắng, đột nhiên còn hơi hoài niệm.
“Tử Tây, em ở đây một mình à?” Thi Nhân dẫn Triệu Nhược Trúc lại đây: “Chị giới thiệu một chút, cô ấy là Triệu Nhược Trúc, nhóm trưởng nhóm thiết kế hai. Đây là Mạc Tử Tây, đồng đội thi đấu của tôi.”
“Chào cô Mạc, đã nghe tên cô từ lâu.” Triệu Nhược Trúc cũng hơi kích động, hôm nay không ngờ lại được tận mắt gặp cô hai nhà họ Mạc. Ba người ngồi cùng nhau, bàn bạc về điêu khắc. Tiêu Đào Hy ngồi bên cạnh lắng nghe, im lặng phân tích tình huống của tập đoàn Quang Viễn, chẳng qua cô không rõ tại sao hiện giờ tập đoàn Quang Viễn lại trở mặt với nhà họ Mạc. Mạc Tử Tây còn đang ở nhà họ Tiêu, cùng Thi Nhân tham dự thi đấu.
Thi Nhân nhìn Triệu Nhược Trúc: “Cuộc thi kế tiếp, tôi nhất định sẽ dốc hết sức ứng phó.”
“Thi Nhân à, thực ra có chuyện tôi vẫn muốn nói với chị, nhưng vì ông chủ vẫn chưa xuất viện nên tôi không muốn chuyện này sẽ quấy rầy chị.”
“Cô nói đi.”
“Chính là từ khi thành lập tới giờ, phòng điêu khắc vẫn không có khởi sắc gì, ban giám đốc càng ngày càng có ý kiến. Trước kia đều là tổng giám đốc Tiêu áp chế, bây giờ tổng giám đốc Tiêu bị ốm vắng mặt, ban giám đốc bắt đầu làm khó dễ.”
Thi Nhân dừng một chút: “Tôi biết chuyện này rồi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!