Những người vệ sĩ thu chiêu về, mặt ai nấy đều ngẩn ra toát lên vô tri, và rồi còn trố mắt nhìn nhau đầy ngạc nhiên bởi vì bọn họ tự cảm thấy chính còn không men bằng một cô gái luôn. Với hành động quá men vừa rồi thì Hoàng Dung trong chốc lát đã thu về một số lượng lớn fan não tàn.
Sau khi bế Tử Du về phòng nghỉ ngơi thì tiếp theo mới tới lượt xử lý những kẻ dám ăn hiếp cô. Hoàng Dung mang theo hung thân sát khi ra lệnh cho quản gia gọi tất cả những vệ sĩ kia vào phòng khách nói chuyện.
Những người vệ sĩ ai nấy cũng đều là xã hội đen chuyên đâm thuê chém mướn để lăn lộn trên giang hồ bao năm nhưng hiện tại lại bị cái khí chất của nữ cường nhân trước mặt dọa sợ tới mức bất động tại chỗ luôn. Hoàng Dung ngồi uy nghiêm như một nữ hoàng bỗng dưng cô ấy gõ mạnh chén trà tên tay xuống cái bàn gỗ một cái rầm làm trái tim của ai nấy cũng đều muốn nhảy ra ngoài luôn. Chỉ riêng Hoàng Dung vẫn mang khuôn mặt bình tĩnh tới lạ thường bắt đầu hướng về phía Mộc Doanh Khiêm nói.
"Có lẽ hợp đồng của chúng không thể nào tiếp tục được nữa. Tiền vi phạm hợp đồng tôi sẽ sai thư kí chuẩn bị và mang tới quý công ty sau. Quản gia tiễn khách dùm con với!"
"Khoan đã thưa Hoàng tiểu thư! Tôi có lời muốn nói." Mộc Doanh Khiêm đang ngẩn ngơ bị câu nói tiễn khách của Hoàng Dung dọa tình ngay tức thì luôn. Thế là cậu ta nhanh chóng đến ngăn trước mặt cô ấy để hỏi rõ ràng.
Hoàng Dung lưới biếng hướng quản gia vẫy vẫy tay ra hiệu để bà ấy dừng lại, sau khi liếc mắt nhìn Mộc Doanh Khiêm một cách lạnh lùng thì cô ấy lại tỏ ra như không có gì cả hướng cậu ta gật đầu tỏ ý bản thân đang lắng nghe.
"Không biết vì sao cô lại đơn phương hủy hợp đồng ngay cả khi chúng tôi chỉ mới vừa chuẩn bị bắt đầu công việc vậy? Hơn không biết chúng tôi đã gì sai hay phật ý Hoàng tiểu thư thì cô cũng nói thắng ra chúng tôi sẽ thay đổi để phù hợp với yêu cầu của khách hàng!" Mộc Doanh Khiêm lúc này không còn cái bộ dạng vô tri ban nãy nữa mà đã sớm thay bằng khuôn mặt vô cùng nghiêm túc và thái độ thì vô cùng chuyên nghiệp nói chuyện với Hoàng Dung.
"Tôi thuê các anh tới làm vệ sĩ riêng nhưng vừa đến thì các người đã ăn hiếp người của tôi. Tôi không truy cứu chuyện này là đã nể mặt lắm rồi, nên tôi chắc rằng hợp đồng này không thể tiếp tục được đâu!" Đối với những câu nói hùng hồn thì Hoàng Dung vẫn bình tĩnh đưa ra lý do vô cùng thích đáng và hùng hồn, khiến cho khung cảnh vốn đang ồn ào lại lần nữa chìm vào tĩnh lặng.
Bỗng dưng tiếng la thất thanh của Tử Du lại lần nữa phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng. Bởi vì Tử Du sợ anh trai sẽ ép cô bỏ đứa bé nên cô lúc ngủ cũng không ngừng bị những cơn ác mộng như vậy quấy phá. Lúc cô giật mình tỉnh giấc cô bất giác đặt tay lên bụng thấy đứa bé vẫn bình an vô sự mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng giây sau cánh cửa bỗng dưng mở ra ngoài cửa bỗng dưng xuất hiện rất nhiều người khiến Tử Du phút chốc hoảng loạn. Hoàng Dung vội vàng lên tiếng giải thích để xoa dịu sự phòng bị của Tử Du tránh để cô tiếp tục kích động.
"Du Du, đừng sợ bọn họ chỉ là vệ sĩ chị thuê tới để bảo vệ chúng ta mà thôi. Nếu em không thích họ thì chị có thể đổi người khác ngay lập tức!"
Tử Du sau khi biết chuyện thì có chút ái ngại khi đã hiểu nhầm bọn họ nhưng lại không thể nào thốt lên lời xin lỗi cả. Cô vội vàng xua xua tay ngăn cản.
"Không cần, không cần phải đổi người đâu. Chẳng qua trước đây em bị rất nhiều vệ sĩ giám sát nên có chút hoảng loạn khi nhìn thấy họ thôi!"
Mộc Doanh Khiêm vô cùng biết nắm bắt thời cơ nhanh chóng nhắc khóe với Tử Du nguyên nhân ban nãy cô ở trong vườn hoa hoảng loạn.
"Ban nãy trong vườn hoa chúng tôi không có ý dọa sợ cô, chúng tôi hôm nay là ngày đầu tiên tới làm việc. Xin cô giơ cao đánh khẽ nói với Hoàng tiểu thư đừng hủy hợp đồng với công ty chúng tôi mà!"
Không nhắc tới chuyện trong vườn hoa thì thôi nhắc tới nó khiến cho Tử Du ngại ngùng tới mức muốn đào một cái lỗ trên đất và chui xuống ngay lập tức luôn. Nhưng nghe tới chuyện Hoàng Dung vì chút xíu chuyện nhỏ kia mà muốn hủy hợp đồng nên Tử Du đành phải vội vàng đính chính.
"Vì tôi bị ám ảnh nên lúc đó thần hồn nhát thần tính tự dọa bản thân tới khóc thét chứ không phải là lỗi của ai cả!"
Thế là dưới sự giúp đỡ của Tử Du thì Mộc Doanh Khiêm và cấp dưới của mình được tiếp tục ở lại thực hiện công việc. Sau mấy ngày suy nghĩ kĩ lưỡng chu đáo thì Mộc Doanh Khiêm vẫn bất chấp danh dự và sự an toàn của bản thân mà liều mạng mật báo địa chỉ của biệt thự cho Long Mặc Uyên.
Long Mặc Uyên khi thấy người bạn nối khố gửi tới một địa chỉ lạ thì có chút nghi hoặc nhưng ngay khi nhìn thấy bức ảnh đi kèm là một cô gái nhỏ đang ngồi trong góc vườn chơi đùa với thỏ con thì anh ngay lập tức hiểu ra vấn đề. Anh nhanh chóng lái xe tới địa chỉ mà Mộc Doanh Khiêm gửi, trên đường đi còn không quên gọi điện thoại báo cho Bắc Minh Thiên và Tử Cẩm Thành biết. Điện thoại vừa thông không chút ngơi nghỉ Long Mặc Uyên đã nói liền một mạch luôn.
"Tôi phát định vị cho hai người rồi mau chóng đi theo định vị tới chỗ tôi rồi chúng ta cùng đi đón Tử Du!"
Bắc Minh Thiên và Tử Cẩm Thành vừa nghe tới Tử Du thì liền không dài dòng lằng nhằng liền nhanh chóng xuất phát ngay và luôn. Mà Long Mặc Uyên đã sớm tắt điện thoại để tập trung lái xe nhanh nhất nên không kịp giải thích vì sao Tử Du lại ở địa chỉ đó. Thế nên Bắc Minh Thiên còn dẫn theo một lượng lớn vệ sĩ và lực lượng cảnh sát cùng đến vì nghĩ rằng em gái bị người ta bắt cóc và giam cầm ở đó.