“Tất nhiên là không!” Giọng nói của Phương Ly vô cùng gay gắt và chói tai, sau khi nhận ra phản ứng của mình có phần thái quá nên cô ta ho nhẹ một tiếng rồi nói: “Bạn trai của cô ta chính là anh Hoắc Tùng Quân, Tổng giám đốc của Tập đoàn Hoắc Kỳ”.
“Thật hay đùa vậy?” Bà cụ hít sâu vào một hơi.
Bà cụ không thích dùng điện thoại hay lướt mạng nhưng mỗi ngày xem tivi thì tất nhiên là bà cụ cũng đã từng nghe về Tổng giám đốc của Tập đoàn Hoắc Kỳ, Hoắc Tùng Quân rồi.
Lúc trước thấy anh xuất hiện trên tivi, bà cụ còn khen anh đẹp trai, rất có tương lại và triển vọng. Không ngờ anh lại là bạn trai của Lạc Hiếu Nhã!
Trong mắt bà cụ tràn ngập vẻ phức tạp. Con nhỏ Lạc Hiếu Nhã này sao lại tốt số như vậy, không phải nó dựa vào khuôn mặt xinh đẹp để tóm gọn một chàng trai ưu tú như vậy trong lòng bàn tay đấy chứ?
“Tôi biết địa chỉ của Hoắc Kỳ, bà có muốn đến đó không?” Phương Ly hỏi.
Bà cụ suy nghĩ một lúc rồi cắn răng: “Đi!”
Trong lòng Phương Ly thầm vui mừng, cô ta chủ động nói: “Để tôi gọi xe giúp bà”
Nếu một người đàn ông cao ngạo như Hoắc Tùng Quân bị bà nội của bạn gái đến tận công ty làm loạn khiến anh mất mặt thì chắc chắn anh sẽ sinh ra cảm giác không vừa lòng với Lạc Hiếu Nhã.
Trong lòng Phương Ly đều là những suy nghĩ vô cùng nham hiểm. Thực ra cô ta cũng rất muốn xem xem Hoắc Tùng Quân không cần Lạc Hiếu Nhã nữa thì liệu Lạc Hiếu Nhã còn dám lớn lối như vậy hay không!
Lạc Hiếu Nhã mới từ chỗ Cách Lệ Tâm đi ra, mở điện thoại lên xem thì thấy đồng nghiệp gửi cho mình rất nhiều tin nhắn. Cực kỳ loạn bậy, cô không thể đọc hết được nên vội vàng gọi điện thoại cho Trần Thanh Minh.
Điện thoại được kết nối rất nhanh, Trần Thanh Minh kể lại chuyện bà cụ Lạc đến công ty làm loạn cho Lạc Hiếu Nhã nghe rồi cười an ủi: “Cô đừng lo, bà cụ đã bị tôi đuổi ra ngoài rồi, chắc là lần này bà cụ sẽ bị ám ảnh nên lần sau không dám đến công ty tìm cô gây chuyện nữa đâu.”
Ánh mắt Lạc Hiếu Nhã trầm xuống, chắc chắn bà cụ đến công ty tìm cô là vì tin tức đó. Vừa rồi cô có lướt mạng thì thấy bên dưới phần bình luận có rất nhiều người bàn về chuyện của bác Lạc. E là hiện giờ bác Lạc đã rơi vào khủng hoảng nên mới để bà cụ Lạc đến gây chuyện.
“Bà cụ đi rồi à?”
Trần Thanh Minh nhìn ra ngoài cửa sổ: “Đi lâu rồi, sau khi bị bảo vệ lôi ra ngoài thì không thấy bóng dáng đầu nữa. Chắc biết mình không làm gì được nên rời đi rồi”
Lạc Hiếu Nhã cau mày: “Không đúng lắm, với tính cách của bà cụ thì chắc chắn sẽ đứng dưới tầng lôi tổ tông tám đời nhà tôi lên mắng một trận cho hả dạ đã. Sao bà cụ có thể rời đi dễ dàng như vậy được? Tôi chỉ sợ bà cụ đến chỗ Cách Lệ Tâm làm loạn thì không được hay lắm”
Trần Thanh Minh thì có thể cố gắng giúp cô nhưng mối quan hệ giữa cô và Cách Lệ Tâm cũng không tốt như vậy. Nếu gây phiền phức cho cô ta thì không xong rồi.
“Tổng giám đốc Trần, lát nữa tôi quay về công ty sau nhé! Cô lo lắng không yên nên vẫn ở lại đây, nhỡ bà cụ tới đây thật thì cô còn ngăn cản được.
Trần Thanh Minh nghe cô nói thế thì đáp: “Để tôi xuống tầng hỏi bảo an xem bà cụ đã đi về hướng nào, lát nữa sẽ gọi lại cho cô.”
“Anh vất vả nhiều rồi, thật ngại quá. Vì tội mà công ty phải gặp phiền phức như vậy, làm trễ nải công việc của mọi người”
Lạc Hiếu Nhã áy náy nhưng Trần Thanh Minh chỉ cười khẽ: “Mọi người đều tự nguyện giúp đỡ cô mà, không ai trách cô hết. Tất cả mọi người đều bất bình thay cô đấy. Hiếu Nhã, cô mới vào công ty chưa được bao lâu nhưng mối quan hệ giữa cô và mọi người đều rất tốt. Không cần xin lỗi, về công ty mời mọi người uống trà sữa là được rồi”.
Nghe anh ta nói thế thì Lạc Hiếu Nhã nở nụ cười: “Chắc chắn rồi”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!