Triệu Khôi Vĩ đứng ở bên cạnh thì cúi đầu, khóe miệng không kiềm chế được mỉm cười, quả nhiên vẫn chỉ có tổng giám đốc Hoắc mới có thể trị được bà Hoắc mà thôi.
Mẹ Hoắc bị chọc cho tức giận kinh khủng, sắc mặt tái nhợt, thất bại tan tác mà quay trở về.
Hoắc Tùng Quân nhìn màn hình khóa của điện thoại di động trên tay mình, ánh mắt mềm mại dịu dàng: “Yên tâm đi, Hiểu Nhã, lần này, anh tuyệt đối sẽ không để bất cứ kẻ nào quấy nhiễu chúng ta nữa”.
Bà Hoắc tức giận đùng đùng rời khỏi Hoắc Kỳ, nhìn tòa nhà của tập đoàn cao chót vót, tức giận trong lòng dù có làm như thế nào cũng không tiêu tan được.
Không được, bà ấy tuyệt đối sẽ không ngồi chờ chết như vậy, nếu như bên phía Hoắc Tùng Quân đã không nói được, vậy thì đi tìm Lạc Hiểu Nhã, chỉ cần khiến cho Lạc Hiểu Nhã chủ động từ bỏ Hoắc Tùng Quân, vậy thì chuyện gì sau đó cũng dễ làm hơn.
Bà ấy nghĩ đến đó, liền lập tức đi làm, tìm người tra ra địa chỉ hiện tại của Lạc Hiểu Nhã, thẳng thừng tìm tới cửa.
Lạc Hiểu Nhã bị treo chân, bị Sở Minh Nguyệt bắt phải ở nhà nghỉ ngơi.
Bởi vì bố và ông cụ Hà Kim Minh là bạn vong niên, từ nhỏ cô theo ông cụ học vẽ tranh, bởi vì cô thích thiết kế trang phục hơn, nên mới thi vào trường Thiết kế Parsons ở New York.
Sau khi tốt nghiệp, vì mẹ nhớ cô, cho nên cô đã chọn trở về nước để phát triển sự nghiệp, kết quả là còn chưa có việc làm, cha đã qua đời, đôi mắt của cô cũng bị mù, suốt bốn năm trời ròng rã, cô đã không còn chạm vào bản vẽ thiết kế nữa.
Vừa khéo thừa dịp lần này bị thương, Lạc Hiểu Nhã quyết định luyện tập lại cảm giác cầm cọ cho thật tốt.
Theo những gì cô khảo sát được, thương hiệu quần áo phụ nữ tuyến đầu – New Look, chính là sản nghiệp có ảnh hưởng nhất và có lợi nhuận cao nhất của tập đoàn An thị.
Để chiếm lĩnh thị trường, An Thị thường sử dụng các thủ đoạn vô cùng nham hiểm để đào các nhà thiết kế của công ty đối thủ đi.
cùng với sự tham gia của các nhà thiết kế nổi tiếng này, thương hiệu “New Look” ngày càng có tầm ảnh hưởng rộng ra hơn, ở nước ngoài cũng có nổi tiếng ở một mức độ nhất định.
độ nhất định. Thế nhưng Lạc Hiểu Nhã đã xem qua sản phẩm mới nhất của bọn họ, có lẽ là do An thị đã dùng toàn bộ tiền cho việc đào nhà thiết kế về nhãn. hiệu mình, cho nên sản phẩm mới khiếm khuyết sự sáng tạo, không hề có bầu không khí tinh xảo như trước đó, không ít đều là kiểu chắp vá từ cái cũ, không có linh hồn. .
Lạc Hiểu Nhã suy nghĩ, nhưng bút trong tay không hề dừng lại chút nào, tập trung phác họa ra từng đường nét.
– Đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa, khiến Lạc Hiểu Nhã tỉnh lại từ trong sự tập trung, ánh mắt của cô hơi mơ màng, nhìn ra ngoài cửa. Cô và Sở Minh Nguyệt chỉ mới chuyển tới đây, ngoại trừ Lâm Anh Minh, không có ai khác biết được các cô đang ở chỗ này, sẽ là ai tới đây?
Tiếng gõ cửa vẫn không ngừng vang lên, vô cùng mạnh mẽ, dáng vẻ chấn động trời đất, giống như muốn đập tung cánh cửa ra luôn vậy.
Chuỗi tiếng gõ cửa này tuyệt đối không phải là của Lâm Anh Minh. Lạc Hiểu Nhã vịn vào đồ đạc, chậm rãi đi ra phía cánh cửa, nhìn xuyên qua mắt mèo nhìn một cái, người đứng ở bên ngoài khiến cho cô cực kỳ kinh ngạc và bất ngờ.
Vậy mà lại là mẹ Hoắc!
Cô chớp chớp mắt, lập tức hiểu được, mẹ Hoắc chắc hẳn là đã nghe nói tới chuyện tối hôm qua, cho nên mới tới tận cửa hỏi tới đây.
Nhìn dáng vẻ hùng hổ hung hăng trên mặt bà ấy, thật đúng là đáng sợ. Lạc Hiểu Nhã tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng cô vẫn mở cửa, hiện tại cô cũng không phải là Lạc Hiểu Nhã trước kia bị bà ấy nhục nhã cũng không dám cãi lại.
Cô trái lại muốn nhìn xem thử, mẹ Hoắc ngoại trừ thủ đoạn lột quần áo, còn có thể làm ra chuyện gì khiến người ta khiếp sợ!
Mẹ Hoắc đang chuẩn bị gõ cửa, không nghĩ tới cánh cửa đột nhiên mở ra, bà ấy không kịp rút tay lại, hơi lảo đảo một chút, thiếu chút nữa ngã nhào vào trong.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!