Chương 2: Rất thú vị
Một tuần sau, Lâm thị tổ chức buổi trình diễn trưng bày sản phẩm trang sức mới Hà Tiểu Vi học chuyên ngành thiết kế trang sức ở đại học, ước mơ lớn nhất trong đời này của cô chính là trở thành một nhà thiết kế nổi danh trong nước. Mà công ty châu báu dưới chướng Lâm thị là hàng đầu thế giới, theo lý mà nói cô nên đến Lâm thị làm việc là tốt nhất, nhưng vì mối quan hệ với Lâm Hoàng Phong, cô chỉ có thể tránh Lâm thị đi.
Có điều buổi trình diễn lần này của Lâm thị thì cô nhất định phải đi, dù sao đây cũng là một cơ hội học tập hiếm có.
Lúc Trần Minh Tâm biết được ý đồ của cô thì vội vàng gọi cho cô, lúc này Hà Tiểu Vy đã tới trước cửa lớn của Lâm thị.
“Tiểu Vy, anh nghe nói Lâm thị cực kỳ nghiêm ngặt đối với buổi trình diễn ra mắt sản phẩm mới lần này, em không có thư mời thì không vào được đâu, lỡ như bị phát hiện, Lâm Hoàng Phong tuyệt đối sẽ không tha cho emQ”
Hà Tiểu Vy biết Trần Minh Tâm lo lắng cho mình có điều trước đó nếu không có chuẩn bị kỹ càng thì cô cũng không dám tới.
“Đàn anh, em biết Lâm thị không dễ vào, anh yên tâm, em làm việc cẩn thận, tuyệt đối sẽ không bại lộ thân phận của mình.”
Cô có một người bạn làm phóng viên vừa hay được mời tham gia buổi trình diễn, có thể dẫn theo cô vào.
Hà Tiểu Vy cúp máy, đứng đợi ở Lâm thị một hồi, đột nhiên một chiếc Maybach màu đen từ phía trước lái tới.
Hà Tiểu Vy nhìn một cái là nhận ra đấy là xe của Lâm Hoàng Phong, trong lòng hoảng hốt, đang muốn quay đầu tránh đi, nhưng giây lát lại nghĩ, Lâm Hoàng Phong vốn chưa từng nhìn thấy gương mặt này của cô, cô không cần thiết phải sợ.
Có điều cô hoàn toàn không ngờ tới là, sau khi mở cửa xe, Lâm Hoàng Phong lại ôm eo một người phụ nữ xinh đẹp bước xuống.
Lớp trang điểm của cô gái kia có hơi mờ đi, người sáng mắt nhìn là biết bọn họ vừa mới làm gì.
Mà Lâm Hoàng Phong cú thân mật ôm người phụ nữ kia đi tới, còn không coi ai ra gì tóc mai, vành tai chạm nhau với người phụ nữ kia.
“Ngoan, sau khi buổi trình diễn kết thúc.
sẽ yêu thương em thật nhiều.”
Người phụ nữ kia ngượng ngùng cười xinh đẹp: “Tổng giám đốc Lâm xấu quá, rõ ràng đều là tổng giám đốc muốn, eo người ta cũng đau rồi!”
Hà Tiểu Vy yên lặng cúi đầu che đi vành mắt chua xót, hai tay dùng sức nắm chặt.
Thế nào, đúng lúc này, Lâm Hoàng Phong liếc mắt nhìn tới cô, vẻ hào hứng trong mắt chợt lóe lên.
Người phụ nữ trong lòng anh nhạy bén phát hiện ra, nững nịu ôm lấy gương mặt anh.
“Ở trước mặt người ta mà còn nhìn người phụ nữ khác. Tổng giám đốc Lâm, anh hư nhat”
Lâm Hoàng Phong bắt lấy tay cô ta, thuận thế hôn một cái.
“Nói nhăng nói cuội gì vậy, trong mắt anh rốt cuộc có ai em còn không biết à? Loại hàng kia làm gì có cửa so với em.”
Anh tự cho rằng giọng nói của mình rất nhỏ rồi, nhưng thực sự không biết Hà Tiểu Vy lại nghe được rõ mồn một.
Thấy anh ôm lấy phụ nữ không kiêng dè đi qua trước mặt mình, Hà Tiểu Vy nhảm mắt lại, đột nhiên cười chua xót.
Cô tưởng rằng mình đã sớm vô cảm rồi, thì ra không hề, dù sao thì cô cũng đã yêu Lâm Hoàng Phong rõng rã ba năm trời.
Có điều lại quan tâm thì thế nào, hai người cũng đã ly hôn rồi, từ nay về sau bọn họ chính là người dưng nước lã, vì một người đàn ông hài lòng ma thương tâm đau khổ, rõ không đáng.
Hà Tiểu Vy, mày phải nhanh chóng tỉnh táo lại, phải nhớ kỹ, từ nay về sau, Lâm Hoàng Phong không còn là toàn bộ sinh mệnh của mày nữa, chẳng lẽ ba năm còn chưa đủ để mày nhận ra rõ ràng sao? Mày nhìn xem, không có mày, cuộc sống của Lâm Hoàng Phong vẫn rực rỡ cỡ nào, mày cũng phải như thế mới được!
Quên anh ta đi, sau đó dũng cảm tiến về phía trước, sống cuộc sống mà mình mong muốn Hà Tiểu Vy thầm hạ quyết tâm trong lòng, ép buộc mình phải nhớ kỹ, chớ đến khi bạn mình tới, cuối cùng cô cũng khôi phục lại vẻ mặt bình thường.
Hai người đưa thư mời rồi đi vào buổi họp báo, đã có không ít phóng viên khác ở bên trong rồi.
Gần như ngồi không được bao lâu, người chủ trì liền ra, nói vài câu mở màn, Lâm Hoàng Phong liền đi lên đọc lời chào mừng.
Không thể không nói, trừ bỏ cái thói trăng hoa ra, tên đàn ông này đúng là hoàn hảo không có gì để bắt bẻ được.
Gia thế to lớn, phẩm tướng tốt, vừa đứng lên là thành tiêu điểm cho mọi người ngước nhìn.
Hà Tiểu Vy vốn không nghe anh nói gì, ánh mắt không hề rời khỏi gương mặt anh nửa giây trong toàn bộ quá trình.
Đợi đến khi cô lấy lại tinh thần, mới giật mình thấy sản phẩm mới được bắt đầu giới nhớ tới lúc này mình thất thần, trong lòng chỉ cảm thấy buồn cười.
Có chói mắt đi nữa thì sao, gỡ đi lớp da bên ngoài của anh, bên trong chính là cất giấu lòng dạ vô tình độc ác, ai đụng vào là chết, khó khăn lắm cô mới dút ra được, tuyệt đối không thể lại rơi vào.
Hà Tiểu Vy ép buộc bản thân thu lại suy nghĩ, cực kỳ chăm chú nhìn vào mẫu sản phẩm trang sức mới trên màn hình Dưới chướng Lâm thị có một đoàn đội thiết kế hàng đầu, nhân vật thủ lĩnh chính là thần tượng của cô, cô vẫn luôn mong ngóng có một ngày được gặp thần tượng, có điều chỉ cần người đó vẫn còn ở Lâm thị, chỉ sợ cả đời này họ sẽ không có cơ hội gặp mặt.
Trước tiên, trang sức được trưng bày ra, sau đó bắt đầu giới thiệu về linh cảm thiết kế, Hà Tiểu Vy đang nghe chăm chú, đột nhiên bị bạn cưỡng ép lôi vào phòng vệ sinh.
Cô không nhịn được phàn nàn: “Tự cậu đi đi, kéo theo tớ làm gì, tớ còn đang học tập đại sư nữa!”
“Có biết con gái đi nhà vệ sinh đều phải có bạn không, đây là bí ẩn của nhân loại cho đến giờ vấn chưa có lời giải đáp.’ Bạn cô cười nói.
Hà Tiểu Vy lười nghe quay đầu ra ngoài đợi c‹ Ai ngờ vừa ra cửa, một cô gái không cẩn thận hất nước trong bồn rửa tay vào mắt cô.
ấy nói nhảm, Hôm nay Hà Tiểu Vy đeo kính sát tròng, bị hắt nước làm cho không thoải mái, cô xoa mắt đang định đi tới khu nghỉ ngơi để tháo mắt kính xuống, nào ngờ đi tới góc rẽ thì bất thình lình va phải một lồng ngực rắn chắc.
Người đàn ông hiển nhiên cũng không ngờ cô đụng phải, vô thức đưa tay ôm lấy eo cô, cảm giác thật tốt, eo như nhành liễu, vô cùng mềm mại.
Hà Tiểu Vy phát hiện ra, vội vàng tránh khỏi bàn tay người đó, lùi về sau hai bước.
“Thật xin lỗi, vừa rồi tôi không thấy rõ đường, cho nên đụng phải anh, thật sự xin lỗi”
Người đàn ông thấy cô hoảng sợ như con thỏ nhỏ, liền nghiêng mắt dò xét cô.
Cô gái này mặc một chiếc váy thắt eo màu lam, gương mặt trái xoan xinh đẹp, làn da mềm mịn ngay cả lỗ chân lông cũng không thấy được, đôi mắt một mí trong sáng, cánh môi đầy đặn, hơi run nhẹ giống như quả đào nhỏ trên cây đang quyến rũ anh tiến lên hái, giọng nói còn không tự chủ được phát run, loại yếu đuối này dường như là trời sinh, làm cho đàn ông chỉ muốn xông lên hung hăng chà đạp một phen.
Nhớ tới xúc cảm vừa này, người đàn ông dù bận vẫn ung dung khoang tay trêu chọc cô.
“Quý cô này, tôi thấy cô có hơi quen mặt, có phải chúng ta từng gặp nhau ở đâu rồi không?”
Hà Tiểu Vy nghe thấy giọng nói này thì cả người lập tức cứng đờ.
Lâm Hoàng Phong!
Người ôm lấy cô lại là Lâm Hoàng Phong!
Cô cố gắng mở to mắt nhìn về phía anh, sau khi nhìn thấy rõ gương mặt thì cả người không tự giác lùi lại, gương mặt nhỏ trắng bệch không còn sắc máu.
Lâm Hoàng Phong kỳ quái nheo mắt lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!