Chương 42
Chỗ này bình thường anh cũng không ở lại, nhưng ngược lại đến định kỳ là sẽ có người đến quét dọn, trong phòng sạch sẽ gọn gàng, chăn gối, ra giường và quần áo được thay giặt, mọi thứ đầy đủ.
Anh tùy tiện cầm một cái áo sơ mi nhét vào trong tay cô, dịu dàng nói ra: “Đi ngâm nước nóng thư giãn một chút, tôi sẽ bảo người đưa quần áo tới”
Hà Tiểu Vy khẽ gật đầu một cái, xoay người đi vào phòng tắm.
Cô nằm ngâm mình trong nước nóng, mắt hơi nhắm lại, sau đó sự sợ hãi và hoảng hốt ở trong đáy lòng, dường như được tiêu tan từng chút từng chút một, trong đầu của cô nhịn không được lại nghĩ tới một màn tàn nhẫn hung ác của Lâm Hoàng Phong.
Bọn họ kết hôn ba năm, cô dồn hết tâm tư thích anh nhiều năm như vậy, kết quả lại phát hiện, hóa ra mình cũng không đủ hiểu anh.
Có lẽ ly hôn đối với bọn họ mà nói mới là lựa chọn tốt nhất.
“Bịch bịch… Bỗng nhiên cánh cửa truyền đến tiếng gõ cửa, cắt ngang suy nghĩ của cô, cô đưa tay ra lấy cái khăn lau mặt, cất giọng hỏi: “Có chuyện gì sao?”
“Tiểu Vy, thời gian không còn sớm” Lâm Hoàng Phong ở cửa ra vào.
nhắc nhở.
Cô nhìn thoáng qua hai tay phát hiện các ngón tay bị ngâm đến nhăn lại.
Hóa ra cô không ý thức được đã ngâm lâu như vậy sao?
Hà Tiểu Vy nghe theo, sau khi ra khỏi phòng, liếc mắt liền nhìn thấy trên người Lâm Hoàng Phong đang mặc quần áo ở nhà, cởi bỏ sự lạnh lão rắn rỏi ngày bình thường, nhìn thấy dịu dàng hơn mấy phần, bày ra một gương mặt hừng hực khí khái anh hùng.
Lâm Hoàng Phong nhìn gương mặt tươi như hoa đào của Hà Tiểu Vy, đôi mắt như con sông sóng sánh ánh nước, một đôi chân thon dài thẳng tắp, trắng noãn như ẩn như hiện dưới lớp áo sơ mi.
Anh không tự chủ được nuốt một ngụm nước bọt, hai tay để ở bên người hơi nắm chặt lại giống như cố gắng kiềm chế cái gì đó.
Hà Tiểu Vy cúi đầu nhìn thoáng qua hình dạng của mình, đây là lần đầu tiên cô mặc áo sơ mi của đàn ông, mặc dù dài đến nỗi có thể làm thành váy nhưng vẫn có chút khó chịu, cô giật giật góc áo, muốn che khuất da thịt trần trụi ở bên ngoài.
“Lâm Hoàng Phong, quần áo được đưa đến rồi sao?” Cô có vẻ hơi ngượng ngùng mà hỏi.
Nghe vậy, bỗng nhiên anh lấy lại tinh thần, nhẹ nhàng ho khan một tiếng, chỉ chỉ vào cái túi xách đặt ở bên cạnh.
Hà Tiểu Vy lặng lẽ thở dài một hơi, vội vàng cầm lấy quần áo mang đi thay.
Thấy vậy, trong ánh mắt Lâm Hoàng Phong hiện lên vẻ tiếc nuối.
Có lẽ có thể tìm một cơ hội để cô mặc thử một chút?
May mắn Hà Tiểu Vy không biết suy nghĩ lúc này của anh như thế nào, nếu không khẳng định cô sẽ quay lại cho một bàn tay.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!