Chương 77
Hà Tiểu Vy càng nghĩ càng thấy vui vẻ, thậm chí nghĩ chốc lát mà không nhịn được phải cười ra tiếng.
Lâm Hoàng Phong nhìn nụ cười trên mặt Hà Tiểu Vy, ánh mắt anh hơi nheo lại toát lên vài phần lạnh lẽo: “Sao thế? Biết anh phải đi công tác vội, hình như em rất vui thì phải?”
Hà Tiểu Vy cảm nhận được sự nguy hiểm đang rình rập, nụ cười trên mặt vụt tắt ngay tức khắc, cô cuống quýt lắc đầu: “Không có, không có đâu!”
Lâm Hoàng Phong hừ lạnh một tiếng rất nhẹ, đừng tưởng rằng anh không phát hiện ý cười trong mắt cô.
Hà Tiểu Vy nhẹ nhàng ho khan một tiếng, nói chuyện nghiêm túc không nhìn ra sơ hở gì: “Muộn lắm rồi, tôi thấy hơi mệt nên về phòng nghỉ ngơi trước, anh cũng nghỉ ngơi sớm một chút”
Cô nói xong câu đó thì vội vã bước lên cầu thang, bước cân nhẹ nhàng như con thỏ nhỏ đang nhảy nhót tưng bừng.
Cô về đến phòng thì nhào vào chăn gối mềm mại, vùi mình trong chiếc giường rộng rãi thoải mái, vui sướng đến độ lăn qua lăn lại vài vòng vẫn không đã.
Vốn dĩ cô còn đang lo lắng, có khi nào mình chuẩn bị bị người ta nhổ răng, cắt đầu lưỡi hay không.
Nhưng đúng là ông trời cũng đang giúp cô mà, Lâm Hoàng Phong muốn đi vắng một thời gian, tốt nhất là anh cứ chôn chân ở Thành phố Đà Nẵng lâu lâu một chút, biết đâu thời gian dài thì quên chuyện này luôn cũng nên.
Cuối cùng thì tảng đá lớn đè nặng trong lòng cô cũng lăn xuống, trong nháy mắt cô đã cảm thấy cả người nhẹ nhõm hơn hẳn.
Hà Tiểu Vy ngâm nga bài hát rồi bước vào phòng tắm, chuẩn bị tắm nước nóng để thư giãn một chút.
Cùng lúc đó, căn phòng cách vách của Lâm Hoàng Phong, anh lười biếng dựa lưng vào ghế, ngón tay đặt trên đùi vô thức gõ nhịp, trong đầu không nhịn được nhớ lại khuôn mặt với nụ cười tươi rói của Hà Tiểu Vy lúc nãy.
Đôi mắt anh hơi trầm xuống, lấy điện thoại di động ra nhắn một tin nhắn cho Lý Mục Thuần.
Muốn tránh anh đến mức này sao, không dễ vậy đâu!
Gửi tin nhắn xong, khóe miệng Lâm Hoàng Phong cũng không nhịn được nhếch lên, đáy mắt còn loáng thoáng chút cảm xúc chờ mong.
Nếu yêu tinh nhỏ biết tin tức này, có khi nào sẽ phồng má tức giận thành con cá nóc luôn không?
Anh càng tưởng tượng càng muốn xem lúc đó biểu cảm của Hà Tiểu Vy sẽ ra sao, bỗng dưng cả người đứng ngồi không yên, đành phải đứng dậy tìm đến phòng của Hà Tiểu Vy.
Lúc anh vừa mới chuẩn bị vươn tay gõ cửa, thì phát hiện vậy mà cửa phòng không hề khóa, anh không hề nghĩ ngợi đã đẩy cửa bước vào, nhưng lại cũng không nhìn thấy Hà Tiểu Vy trong phòng.
Tiếng nước chảy đang vang lên trong phòng tắm thu hút sự chú ý của Lâm Hoàng Phong, đôi mắt thâm thúy của anh dần trở nên sâu sắc hơn, dứt khoát ngồi luôn vào giường lặng lẽ chờ Hà Tiểu Vy bước ra từ phòng tắm.
Hà Tiểu Vy đang tập trung kỳ cọ sạch sẽ, cơ bản là cô không hề hay biết trong phòng mình đã có thêm một vị khách khác.
Cô vừa ngâm nga hát ca vừa cầm miếng bọt biển cọ rửa trên người mình, chỉ cần nghĩ đến việc lần này mình lại thoát khỏi một kiếp nạn, là cô đã cảm thấy kỳ diệu đến mức muốn bay lên trời rồi.
Ông trời ơi, quả nhiên là ông cũng đang giúp đỡ tôi!
Hà Tiểu Vy tắt vòi hoa sen, đưa tay mò mãm giá treo đồ bên cạnh, kết quả…
Không có cái gì!
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!