Sau khi trở về nhà cô tự giam mình trong phòng, trong tâm trí cô bị bao trùm bởi hành động của anh. Tất cả như một thước phim không ngừng lặp lại nhắc nhở việc anh ép buộc, xúc phạm cô.
Cô không hiểu tại sao anh lại đối xử với mình như vậy. Anh đau khổ vì người phụ nữ khác mà tự chuốc say bản thân cũng không quan tâm sức khỏe của mình. Nhưng khi tỉnh dậy anh lại như thành một con người khác, làm ra những việc cô không thể hiểu.
Trước kia cô yêu anh, vì anh mà cố gắng chỉ mong được gần bên anh. Nếu những lời anh nói hôm nay đến sớm hơn thì có lẽ cô đã vui vẻ đồng ý. Nhưng bây giờ, không thể rồi, cô đã tuyệt vọng với tình cảm đơn phương này.
Nhưng bây giờ, khi cô quyết định buông tay anh lại dồn ép cô, buộc cô phải lún sâu vũng bùn tình yêu đau khổ này. Vốn cô nghĩ chỉ cần qua nửa năm nữa, tích thêm một số tiền thì sẽ rời khỏi Lâm thị, rời khỏi anh.
Cô chỉ muốn những ngày tháng còn lại có thể trải qua trong yên bình, nhưng giờ đây lại bị anh phá hủy tất cả.
Vậy là cả đêm cô không hề chợp mắt, cô nghĩ bản thân đã đến lúc nên đưa ra quyết định rồi. Sáng hôm sau thức dậy, cô đến Lâm thị nhưng không vào văn phòng anh mà đi gặp Tiểu Bạch trước.
Cô đưa cho anh ta một phong thư, Tiểu Bạch nhìn thấy bên ngoài có ghi “đơn từ chức”, cậu ta kinh ngạc nhiên nhìn Uyển Tình muốn hỏi cô lí do.
- Thư kí Đinh, cái này…
Nhưng cô không cho anh ta nói hết câu đã trực tiếp ngắt lời.
- Sau này tôi đã không phải thư kí Đinh nữa. Nếu chúng ta còn có cơ hội gặp lại, anh hãy cứ gọi tên tôi đi.
Nói xong cô mỉm cười nhẹ nhàng xoay người rời đi. Đúng vậy sau này cô sẽ không còn là thư kí của anh nữa, mà cô chính là cô – Đinh Uyển Tình.
Tiểu Bạch còn muốn biết nguyên nhân cô từ chức nhưng cô không chịu nói. Nhìn bóng lưng cô xa dần, anh ta vội vàng cầm đơn từ chức của cô bước nhanh đến phòng tổng giám đốc.
Cốc cốc
Bên trong truyền đến tiếng của anh, Tiểu Bạch vội mở cửa bước vào. Lâm Trạch Dương từ sáng tới giờ vẫn chờ cô, anh vội vàng ngẩng đầu lên. Nhìn thấy người tới không phải là cô anh thất vọng cúi đầu xuống, giả vờ như đang xem tài liệu.
Tiểu Bạch ngập ngừng không biết nói chuyện này như thế nào chỉ nhẹ nhàng đặt đơn từ chức đến trước mặt Lâm Trạch Dương.
Anh nhìn thấy ba chữ bên ngoài thì mày khẽ nhíu lại, anh hỏi:
- Cậu muốn từ chức?
Tiểu Bạch thấy anh hiểu lầm bèn vội vàng phủ nhận.
- Không… không phải tôi… mà là… thư kí Đinh.
Anh nghe cô muốn từ chức, sắc mặt nháy mắt trở nên u ám, ánh mắt lạnh lẽo, gằn giọng hỏi lại.
- Đinh Uyển Tình muốn từ chức?
Tiểu Bạc thấy thái độ boss bất ổn, dường như sắp nổi trận lôi đình, cậu ta cẩn trọng nói.
- Dạ vâng Lâm tổng. Cô ấy vừa mới đưa tôi đơn từ chức xong thì rời đi, cũng không nói nguyên nhân tại sao.
Lâm Trạch Dương biết trước cô sẽ tránh mình nhưng không ngờ cô lại quyết định nghỉ việc, hơn nữa còn rất nhanh chóng, đến gặp anh lần cuối cũng không muốn.
Đáy lòng anh khẽ nhói lên, anh tự hỏi lẽ nào cô không có chút lưu luyến gì sao? Cô đã ở tập đoàn hơn hai năm, cô còn rất nhiều đồng nghiệp ở đây, như vậy cũng đủ để thấy cô ghét anh tới mức nào.
Lâm Trạch Dương hơi cúi đầu nhìn đơn từ chức trên tay, anh khó nhọc cất lời đuổi Tiểu Bạch ra ngoài. Tiểu Bạch nhẹ nhàng đóng cửa lại, nghĩ đến thái độ vừa rồi của anh cậu ta cảm thấy rất lạ.
Cậu đi theo anh nhiều năm, kể từ trước khi anh tiếp quản Lâm thị, cùng anh trải qua biết bao nhiêu chuyện nhưng đây là lần đầu thấy anh tức giận vì một người muốn từ chức.
Trong lòng cậu ta dường như cảm nhận được sự thay đổi bất thường của anh cũng như thái độ của anh đối với thư kí của mình. Ngày hôm qua chắc chắn đã xảy ra điều gì đó giữa hai người họ, nếu không mới sáng sớm cô đã không nộp đơn từ chức như vậy.
Trong đầu cậu ta hiện lên một giả thiết “Tổng giám đốc say rượu bắt nạt thư kí riêng của mình”.
Suy nghĩ này làm cậu ta có chút hoảng hồn, không rõ cảm xúc trong lòng ra sao. Cậu ta lắc lắc cái đầu không nghĩ nữa, tiếp tục đi làm việc.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!