Chương 1: Lâm Hạo
Giang Thành, khách sạn Thời Đại.
Bên cạnh bể bơi trong nhà, một thanh niên mặc quần ngố đi biển, áo sơ mi hoa lá đang thảnh thơi nằm trên ghế dựa, trong tay cầm một chiếc kính viễn vọng.
"Trời ơi, thế này cũng quá lớn rồi!"
"Ít nhất phải to bằng hai cái đầu mình!"
Lâm Hạo nuốt nước miếng nhìn chằm chằm vào một miếng bánh ngọt bên hồ bơi.
"Hóa ra trong thành phố có nhiều đồ ngon như vậy, chẳng trách mà việc đầu tiên ông già bảo mình làm sau khi xuống núi chính là tới đây".
Lâm Hạo do dự chưa cất kính viễn vọng đi, nghĩ tới những lời dặn dò của ông già trước khi xuống núi liền vươn tay ra móc trong túi quần ra một tấm danh thiếp.
"Giang Thiên Ngữ, chủ tịch tập đoàn Hoa Đô".
Lâm Hạo ngắm nghía tấm danh thiếp trong tay, than thở nói: "Cái tên hay thật, không biết có xinh đẹp hay không, ông già nói cô ấy có hôn ước từ nhỏ với mình, nếu như xấu xí thì chán chết".
Nhét tấm danh thiếp ngược lại vào túi, Lâm Hạo vuốt mấy sợi râu lún phún trên mặt, có chút suy tư.
Nếu như phải gặp vợ tương lai thì đương nhiên phải chuẩn bị một chút.
Nghĩ tới đây, Lâm Hạo bỏ kính viễn vọng qua một bên, phủi đít đứng lên đi vào phòng thay đồ.
Một lát sau, cửa phòng thay đồ được mở ra, Lâm Hạo đã thay sang bộ âu phục lấy trộm được từ chỗ ông già, đầu tóc cũng đặc biệt chải ngược ra sau bóng lộn, sửa sang lại nơ cài trên cổ áo rồi nhanh chóng đi ra.
"Đẹp trai thế này, ai mà chẳng mê chứ!"
Lâm Hạo tự luyến trước gương rồi rời đi, vừa đi ra khỏi bể bơi lại đột nhiên vòng lại.
Nhìn xung quanh thấy không ai chú ý, Lâm Hạo im ỉm nhét một chai rượu vang vào trong người rồi nhanh chóng đi ra ngoài.
"Âu phục, rượu vang, vừa nhìn đã thấy phong thái của người có tiền, mặc thế này đi gặp vợ tương lai còn không khiến cô ấy mê như điếu đổ sao?"
Lâm Hạo tự sướng đi trong hành lang của khách sạn, trong tay cầm một tờ giấy có viết số phòng, là ông già trước đó đã cho anh.
Đến trước cửa một căn phòng, Lâm Hạo nhìn lại mẩu giấy trong tay rồi lại nhìn tấm biển trước cửa phòng.
"Không sai, chính là phòng của vợ tương lai, chỉ có điều lần đầu tiên gặp mặt lại ở trong phòng khách sạn, liệu có tiến triển nhanh quá không nhỉ?"
Anh là một chính nhân quân tử, nhưng nếu như vợ tương lai muốn như vậy thì anh thực sự cũng không tiện từ chối.
Lâm Hạo khổ não lắc đầu.
Đang trong lúc hào hứng chuẩn bị gõ cửa thì cửa phòng đột nhiên tự mở ra.
Đằng sau cánh cửa xuất hiện một gương mặt khiến Lâm Hạo lập tức ngẩn ra.
Đó là một gương mặt trắng nõn xinh đẹp, đôi mắt trong veo, sống mũi thẳng tắp, hai cánh môi hơi mỏng yêu kiều ướt át, mở to đôi mắt chớp chớp nhìn Lâm Hạo.
"Tôi, tôi... tôi là..."
Lâm Hạo lập tức trở nên căng thẳng, từ nhỏ anh đã lớn lên trên núi với ông già, nào đã từng gặp qua người đẹp đến như vậy, nói còn không biết nói cái gì.
Cô gái quan sát bộ âu phục trên người Lâm Hạo, rồi lại nhìn chai rượu vang trong tay anh, ánh mắt khẽ chuyển động: "Mau vào trong đi".
Nói rồi còn chưa đợi cho Lâm Hạo phản ứng lại đã vươn tay ra kéo cổ áo Lâm Hạo, lôi anh vào trong phòng.
Đến khi cánh cửa đóng cái sầm một cái mà Lâm Hạo vẫn chưa hiểu rốt cuộc là chuyện thế nào.
"Nhân viên phục vụ đúng không? Anh giúp tôi một việc".
Cô gái không đợi cho Lâm Hạo phản ứng đã kéo anh vào thẳng trong phòng.
Lâm Hạo ngây người, liếc nhìn bộ âu phục và chai rượu vang trên tay, nhất thời khó mà chấp nhận.
Tôi ăn mặc phong độ thế này mà cô nói tôi là nhân viên phục vụ sao?
"Người đẹp, xem ra bắt buộc phải giải thích chút rồi, tôi không phải nhân viên phục vụ gì cả..."
Lâm Hạo đang định nghiêm túc giải thích thân phận của mình thì vừa quay đầu lại đã nhìn thấy toàn bộ cơ thể của cô gái, lập tức chết sững tại chỗ.
Anh thấy cả người cô gái chỉ quấn một chiếc khăn tắm, đôi chân thon thả nhẵn bóng cứ như vậy mà phơi bày ra trước mặt Lâm Hạo.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!