Chương 11: Hủy bỏ hôn ước
Lâm Hạo không muốn lấy một bà "Lý Nhị Nương" làm vợ đâu.
Anh tìm lục trong túi quần áo, sắc mặt đột nhiên thay đổi: "Giấy hôn thú đâu rồi?"
Lẽ nào lúc đang thay quần áo trong phòng khách sạn bị rớt rồi?
Không có giấy hôn thú, lỡ như nhà họ Giang không chịu hủy bỏ hôn ước thì sao!
"Không được, mình phải trở lại căn phòng đó ở khách sạn Thời Đại tìm giấy hôn thú mới được”.
Lâm Hạo đột nhiên lao đi như tên bắn, chạy tới ven đường muốn chặn một chiếc taxi.
Lúc này, Giang Thiên Ngữ đang lái chiếc BMW ra khỏi bãi đậu xe.
Lâm Hạo đột nhiên từ bên đường lao ra, Giang Thiên Ngữ không tránh kịp, đầu xe như sắp đâm trúng người anh!
Thấy chiếc xe BMW sắp đâm vào mình, ánh mắt Lâm Hạo đông cứng, thân thể đang chạy về phía trước đột nhiên dừng lại, nghiêng người né vào một nơi an toàn.
"Két!"
Giang Thiên Ngữ đạp phanh gấp, lốp xe BMW để lại vài vết hằn dài trên mặt đất.
"Có biết lái xe không thế?"
Lâm Hạo phủi bụi trên người, lẩm bẩm nói.
Câu nói này khiến Giang Thiên Ngữ vừa xuống xe đang định kiểm tra tình hình đột nhiên cảm thấy bất mãn, cô cau mày lạnh lùng nói: "Bây giờ khắp nơi đều có camera, nếu anh dám ăn vạ, tôi sẽ lập tức gọi cảnh sát”.
"Ai ăn vạ?"
Lâm Hạo không vui nhíu mày: "Rõ ràng cô là ngươi suýt chút nữa đâm phải tôi, không xin lỗi thì thôi đi, còn ghê gớm như vậy”.
"Thực sự còn ngang ngược hơn Lý Nhị Nương ở đầu thôn đông chúng tôi”.
Anh nhìn Giang Thiên Ngữ từ trên xuống dưới, sau đó bĩu môi, rõ ràng xinh đẹp như vậy, so với Giang Ánh Tuyết cũng không kém, nhưng đáng tiếc tính cách quá tệ.
Nếu một người phụ nữ như vậy là vị hôn thê của mình thì e là sau này bản thân sẽ sầu mà chết mất.
Giang Thiên Ngữ cau mày, sắc mặt không được tốt cho lắm.
Lúc này, trong mắt cô, cách Lâm Hạo nhìn cô từ trên xuống dưới không khác gì một tên lưu manh đầu đường xó chợ.
Còn so sánh cô với Lý Nhị Nương trong thôn...
Thực sự là quá mức quá đáng!
Giang Thiên Ngữ không thể tưởng tượng được nếu người đàn ông mà gia đình sắp xếp cho cô kết hôn cũng xấu xa tồi tệ như vậy thì sẽ kinh khủng đến mức nào!
Cô lắc đầu, quay trở lại xe, thắt dây an toàn và chuẩn bị rời đi.
"Đứng lại”.
Lâm Hạo trợn mắt, đi tới cửa xe: "Đụng người ta không xin lỗi thì thôi, tôi có việc gấp muốn đi đến một nơi, cô cho tôi đi nhờ một chuyến được chứ?"
Nếu như đi nhờ xe thuận đường, ít nhất cũng có thể tiết kiệm được một vài đồng tiền xe.
Lâm Hạo vui như hoa nở, vươn tay định mở cửa xe.
"Cạch".
Tay cầm kêu lên một tiếng, nhưng cánh cửa không hề nhúc nhích.
Giang Thiên Ngữ đã hoàn toàn mất kiên nhẫn với Lâm Hạo, cô không thích Lâm Hạo, trực tiếp khóa cửa xe, đạp ga lao đi.
Cô còn phải nhanh đến khách sạn Thời Đại, gặp người đàn ông có hôn ước với mình, làm gì có thời gian lãng phí với một tên lưu manh ở đây?
Nhìn chiếc BMW vội vã rời đi, Lâm Hạo ngây người tại chỗ, vẫn duy trì tư thế kéo tay nắm cửa.
"Hừ!"
Thật lâu sau Lâm Hạo mới tức giận nhổ nước bọt: "Đồ đàn bà độc ác, ai mà cưới phải cô thì đúng là xui xẻo tám đời!"
Sau khi chửi bới xong, Lâm Hạo không còn cách nào khác chỉ đành đứng bên đường vẫy một chiếc taxi, đau xót tiêu tốn số tiền khổng lồ mười tệ, quay lại khách sạn Thời Đại.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!