Chương 20: Trả về chủ cũ
Lâm Hạo lắc đầu.
Giám đốc hành chính cố nén nụ cười: "Vậy thì không còn cách nào khác, lần sau mời anh hẹn trước rồi đến nhé”.
Lâm Hạo không quan tâm đến sự thay đổi nhỏ trong thái độ của giám đốc, chỉ nhẹ nhàng nói: "Nói với chủ tịch Lý của các người, tôi họ Lâm”.
"Lâm…"
Giám đốc vừa muốn nói dù có là Ngọc Hoàng thì cũng phải hẹn trước, nhưng đột nhiên suy nghĩ lập tức thay đổi, đồng tử giãn ra, thận trọng hỏi: "Anh là Lâm Hạo sao?"
Lâm Hạo khẽ gật đầu.
"Thực xin lỗi!"
Giám đốc lập tức lui về phía sau hai bước, cung kính cúi người chín mươi độ: "Thứ lỗi cho tôi, giám đốc Lý đã dặn dò trước, chỉ cần là anh Lâm thì lúc nào ông ấy cũng có thời gian, mời anh đi theo tôi!"
Nói xong, giám đốc vươn tay mời Lâm Hạo đi trước, hai người trực tiếp đi về phía thang máy của chủ tịch ở bên kia.
"Anh Lâm, đây là thang máy đi thẳng đến phòng làm việc của chủ tịch Lý”.
Giám đốc nhấn nút thang máy, lập tức đứng sang một bên, chờ Lâm Hạo đi lên.
Lâm Hạo gật đầu, quay sang nhìn Giang Thiên Ngữ đứng cách đó không xa vẫn đang cố gắng tìm cách lên lầu.
Nhưng anh chỉ nhìn liếc qua một cái rồi dời ánh mắt đi, bước vào thang máy của chủ tịch.
"Ting”.
Tiếng thang máy của chủ tịch khởi động vang vọng khắp đại sảnh.
Giang Ánh Tuyết quay đầu lại, đúng lúc nhìn thấy khoảnh khắc thang máy đóng lại.
"Chị, người đó là Lâm Hạo sao?"
Cô ấy chỉ vào phía thang máy chủ tịch đang đóng, trợn tròn mắt, vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Giang Thiên Ngữ liếc nhìn một cái rồi bĩu môi: "Sao có thể chứ? Đó là thang máy của chủ tịch, chỉ có những người phụ trách tập đoàn Hắc Thạch hoặc những nhân vật quan trọng hàng đầu mới có thể sử dụng”.
Nói xong, Giang Thiên Ngữ không quan tâm đến chuyện này nữa, tiếp tục quay đầu tranh chấp với nhân viên bảo vệ.
"Cũng đúng…"
Giang Ánh Tuyết lẩm bẩm một mình, cô ấy cắn cắn môi, lại liếc nhìn về phía thang máy của chủ tịch.
Cô ấy không biết vừa rồi có phải là Lâm Hạo hay không, chỉ là cảm thấy có hơi giống, nhưng Lâm Hạo trông thế nào cũng không giống một người có tư cách đi thang máy của chủ tịch tập đoàn Hắc Thạch.
"Ting”.
Thang máy lên đến tầng cao nhất, đó là phòng làm việc của Lý Tông Minh, người đứng đầu Tập đoàn Hắc Thạch.
Toàn bộ tầng này đều là phòng làm việc của chủ tịch, còn gian phòng của Lý Tông Minh nằm ở cuối tầng này.
Giám đốc dẫn Lâm Hạo đi tới một cánh cửa được làm từ gỗ tử đàn, nhẹ nhàng gõ cửa: "Chủ tịch Lý, anh Lâm Hạo đến rồi”.
"Mời vào”.
Một giọng nam trung niên ôn hòa vang lên sau cánh cửa.
Nghe giọng nói này, Lâm Hạo cảm thấy đối phương không được nhiệt tình cho lắm, lẽ nào không hoan nghênh mình sao?
"Anh Lâm, mời vào”.
Giám đốc hành chính nhẹ nhàng đẩy cửa ra, sau đó tránh sang một bên, hướng về phía Lâm Hạo khẽ khom người: "Tôi chỉ đưa anh đến đây thôi”.
"Cảm ơn”.
Lâm Hạo gật đầu, nhìn bóng lưng giám đốc rời đi, đi vào phòng làm việc.
Vừa nhìn vào, Lâm Hạo đã cảm thấy phòng làm việc cực kỳ xa hoa, diện tích ít nhất cũng ba trăm mét vuông, toàn bộ đều trang trí bằng gỗ nguyên khối, xung quanh bày trí các loại đồ trang trí đắt giá.
Với tầm nhìn của Lâm Hạo, lướt thoáng qua anh cũng có thể nhìn ra những đồ trang trí này nhất định có giá trị rất lớn, chỉ e là riêng căn phòng này thôi cũng đủ để mua cả tập đoàn Hoa Đô rồi!
Ở giữa văn phòng, có một chiếc bàn làm việc bằng gỗ sưa, được điêu khắc rất tỉ mỉ.
Phía sau bàn làm việc, trên bức tường có một ô cửa sổ lớn sát sàn, góc nhìn đủ để chiêm ngưỡng cảnh đẹp của cả Giang Thành.
Trước cửa sổ sát sàn, một bóng người cao lớn đứng quay lưng về phía Lâm Hạo.
Lâm Hạo thăm dò tiến lên một bước, đối phương không có phản ứng gì.
Ngay khi anh đang cảm thấy kỳ lạ thì đột nhiên phát hiện ra vai của người đàn ông đang run nhẹ.
"Là chú Lý ạ?"
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!