Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Xinh Đẹp Là Vợ Của Tôi - Lâm Hạo

Chương 26: Suýt thì lòi

Không đợi Lâm Hạo trả lời, Giang Thiên Ngữ đã đẩy anh rời khỏi nơi này. Cô sợ có cấp dưới nào bỗng nhiên đi ngang qua rồi chào mình một tiếng, vậy thì xong đời. 

Một tiếng sau, Lâm Hạo đứng trước cửa một khách sạn xa hoa tên là Lộc Minh Hiên. 

"Không đúng, tôi nhớ là hai cô nói mời tôi ăn cơm mà, sao lại biến thành tôi rồi?" 

Lâm Hạo nhìn khách sạn trang trí xa hoa trước mắt mà đau ví. 

Cái này chắc phải tốn rất nhiều tiền nhỉ? 

Tuy thoáng cái có rất nhiều tiền, nhưng mấy năm nay Lâm Hạo ở trên núi đã tiết kiệm quen nên vẫn chưa thể thích ứng với cái tâm trạng chợt giàu lên. 

"Đừng để ý mấy chi tiết ấy, chúng ta mau vào thôi". 

Giang Thiên Ngữ lo lắng nhìn xung quanh một vòng mới vội vã đẩy Lâm Hạo vào cửa. 

Vì tránh né người quen, cô đã cố tình lái xe cả tiếng đến Lộc Minh Hiên cách xa nhất để ăn cơm. 

Lần này chắc sẽ không gặp phải người quen đi! 

"Chị họ?" 

Xui rủi sao đằng sau chợt vang lên một giọng nói quen thuộc. 

Giang Thiên Ngữ lập tức tái mặt, quay đầu nhìn lại thì quả nhiên là người quen. 

Giờ phút này, Giang Hạo Thiên - con trai bác hai mới bước xuống từ trên một chiếc xe thể thao, trong ngực còn ôm một cô gái xinh đẹp ăn mặc hở hang. 

Giang Thiên Ngữ hít sâu một hơi, cố gắng kìm nén lồng ngực đang phập phồng vì tức giận lại. 

Mẹ nó, đi một quãng đường cả tiếng đồng hồ coi như công cốc! 

Sao tên khốn kia lại chạy xa như vậy để chơi cơ chứ! 

Lúc này, Giang Hạo Thiên vẫn không biết đã xảy ra chuyện gì, đẩy gọng kính tơ vàng cười nói: "Chị họ à, vừa nhận được đầu tư của ngân hàng Hoa Dung đã đến nơi này tiêu xài rồi. Nếu để bà cụ biết thì chị nói xem bà ấy sẽ nghĩ như thế nào?" 

Giang Thiên Ngữ lạnh mặt nói: "Tôi khuyên cậu đừng xen vào chuyện của người khác. Tôi dùng tiền của mình, không liên quan gì đến công ty". 

"Ha ha". 

Giang Hạo Thiên cười vỗ vai Giang Thiên Ngữ, lại nhìn về phía Lâm Hạo đứng cạnh. 

Hắn ta nhìn chằm chằm một hồi rồi như nghĩ đến gì đó nói: "Chị họ, tôi nhớ hình như chị có một cái hôn ước đúng không? Lẽ nào, đối phương chính là tên nhà quê này?" 

"Trái lại trông rất phù hợp với sở thích của chị đó, khá tốt, khá tốt, ha ha ha!" 

Giang Hạo Thiên lại cười cợt nhìn Lâm Hạo vài cái mới ôm người đẹp bên cạnh đi vào khách sạn, cuối cùng còn để lại một câu: "Lát nữa, tôi chắc chắn sẽ đến uống một ly với anh rể, ha ha ha". 

Giang Thiên Ngữ nghiến răng, hung hăng trừng bóng lưng rời đi của Giang Hạo Thiên một cái. 

Bấy giờ, Lâm Hạo bỗng nhiên sáp đến bên cạnh Giang Thiên Ngữ, vẻ mặt kỳ lạ nhìn chằm chằm cô hỏi: "Cô cũng có hôn ước? Không phải cô chính là Giang Thiên Ngữ đó chứ?' 

Đối với sự chất vấn của Lâm Hạo, đầu óc Giang Thiên Ngữ chợt kêu ong một cái. 

Làm sao bây giờ? 

Nhanh thế đã bị nhận ra rồi ư? 

Đều tại tên khốn Giang Hạo Thiên kia, không thì đã chẳng lòi rồi! 

"Sao chị của tôi có thể là Giang Thiên Ngữ cơ chứ? Không phải anh nói Giang Thiên Ngữ là một người xấu xí ngại mắt người nhìn à!" 

Lúc này, Giang Ánh Tuyết bỗng cười hì hì bước tới, chớp chớp mắt lộ ra vẻ vô tội nói. 

"Có lý". 

Lâm Hạo nghiêm túc gật đầu, nhìn Giang Thiên Ngữ, giơ tay sờ cằm rồi như suy tư gì đó nói: "Tuy cô đúng là chanh chua một chút, tính cách cũng chẳng tốt, còn không nói lý. Nhưng cũng không đến nỗi xấu xí. Xem ra là tôi hiểu lầm rồi". 

"Đúng đó, sao chị của tôi có thể là cái người xấu xí kia được!" 

Giang Ánh Tuyết cười xấu xa dùng khuỷu tay chọc Giang Thiên Ngữ nói: "Chị, em nói đúng không nè?" 

Giờ phút này, sắc mặt của Giang Thiên Ngữ đã đen như đít nồi. Cái cảm giác bị hai người chế giễu ngay mặt như vậy, lại không thể giải thích, thật sự rất ức chế! 

"À, đúng đúng đúng". 

Giang Thiên Ngữ quả thật khóc không ra nước mắt, đã thế còn không thể tức giận, mà còn phải hùa theo bọn họ. 

Lâm Hạo thở phào một hơi, vỗ vỗ ngực. 

Anh vẫn nhớ mình đã nói ai cưới cô thì người đó là chó. 

Nếu cô mà là Giang Thiên Ngữ thật thì chẳng phải mình sẽ là chó sao! 

"Vào thôi, hôm nay tâm trạng tôi khá tốt, bèn cố gắng mà mời các cô ăn một bữa vậy". 

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận