Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Xinh Đẹp Là Vợ Của Tôi - Lâm Hạo

Chương 37: Không liên quan

Lâm Hạo không hề có ý định dừng lại khi đi qua người cô gái. 

Đột nhiên mũi anh nhăn lại, mùi máu tươi thoang thoảng xộc thẳng vào khoang mũi của anh. 

Khứu giác của anh trước nay rất nhạy cảm, dù là mùi có nhạt nhòa thế nào cũng rất khó lọt qua mũi anh. 

Lâm Hạo quay đầu lại nhìn cơ thể co quắp của cô gái, khẽ nhíu mày. 

Anh nhìn xung quanh nhưng không có ai khác liền bỏ mũ xuống, xoay người đi đến bên cạnh cô gái. 

Cô gái giật mình lùi lại về sau, phán ứng vô cùng hốt hoảng, nhưng vẫn cúi gằm mặt xuống, không nhìn rõ được gương mặt trông thế nào. 

Lâm Hạo vươn tay ra, vén tóc cô gái rồi nâng cằm cô lên.  

Đó là một gương mặt nhỏ cực kỳ tinh xảo trang điểm nhẹ nhàng, ngũ quan tuyệt đẹp nhưng khóe miệng của cô lại có vệt máu rõ ràng. 

"Cút đi!" 

Cô gái gằn giọng hét lên một tiếng, vươn tay ra đánh mạnh về phía mặt của Lâm Hạo. 

Cái tát mang theo từng trận gió gào, tốc độc cực nhanh! 

"Bốp!" 

Lâm Hạo một tay nắm chặt lấy cổ tay của cô gái, sắc mặt âm trầm: "Ra tay tàn độc như vậy, đã từng luyện võ?" 

"Liên quan quái gì đến anh! Bỏ tôi ra!" 

Cô gái ra sức vùng vẫy nhưng thế nào cũng không thoát được sự kìm kẹp của Lâm Hạo, sắc mặt dần trở nên có vẻ kinh ngạc. 

Lâm Hạo buông cổ tay của cô ta ra, nhếch mép nói: "Vốn dĩ thấy cô bị thương nên định giúp đỡ cô, nếu cô đã từ chối như vậy thì bỏ qua đi". 

Lâm Hạo không hề chần chừ trực tiếp quay người bỏ đi. 

Anh cũng không phải là người quá bao đồng chuyện thiên hạ, không cần thiết phải cố gắng can thiệp vào chuyện của người khác. 

Cô gái nhìn theo bóng lưng của Lâm Hạo, cắn răng không lên tiếng, buông cánh tay đang ôm bụng ra, một vết thương rợn người lộ ra trước mắt, không còn áp lực từ cánh tay, máu tươi bị ứ đọng đã lâu lập tức tuôn ra xối xả. 

Lâm Hạo cảm nhận được mùi máu tươi càng nồng đậm hơn liền quay đầu lại nhìn thì vừa hay nhìn thấy vết thương ở bụng cô gái. 

Vết thương đó gần như đã tạo thành một cái lỗ xuyên qua bụng cô gái, vừa bằng đúng một ngón tay. 

"Bị bắn?" 

Lâm Hạo khẽ nheo mắt lại. 

Hiện nay súng là vật hiếm có, người có thể bị súng bắn thương tuyệt đối không phải người bình thường. 

Cộng thêm cái bạt tai vừa nãy của cô gái cũng bao gồm cả chưởng phong, mặc dù không bằng Lâm Hạo nhưng chắc chắn cũng không thể coi thường. 

E là thân phận của cô gái này không đơn giản. 

Nhưng rất nhanh Lâm Hạo liền lắc đầu, cô gái này có thân phận thế nào thì liên quan gì đến anh? 

Lâm Hạo lại lần nữa đội mũ lên, quay người tiếp tục bỏ đi. 

Nhưng vừa đi được hai bước thì một tràng tiếng gầm đột nhiên vang lên, sau đó bảy tám chiếc xe lao thẳng lới. 

Tất cả mấy chiếc xe đều dừng lại, dàn hàng ngang ngay trước mặt Lâm Hạo. 

Lâm Hạo khẽ nhíu mày, nhìn lại thì tổng cộng có bảy chiếc xe, đều đã bao vây toàn bộ chiếc ghế tựa mà cô gái đang ngồi và vị trí của Lâm Hạo. 

"Rầm!" 

Cửa xe của chiếc ở chính giữa đột nhiên mở ra, một người đàn ông đeo kính đen, để kiểu tóc mào gà bước ra, miệng nhai kẹo cao su, nhìn về phía cô gái ngồi trên ghế rồi lại nhìn Lâm Hạo, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười nhạt. 

Lâm Hạo đứng thẳng lưng, thản nhiên nói: "Đừng hiểu nhầm, tôi và cô ta không quen biết nhau, các người cứ làm việc đi, tôi không thấy gì cả". 

Người đàn ông kia cười rồi buông tay xuống, lách mình chừa ra một lối đi, bĩu môi với Lâm Hạo. 

Lâm Hạo gật đầu, anh cũng không muốn vô duyên vô cớ mà rước lấy phiền phức, kéo mũ thấp xuống, hai tay đút túi quần đi qua người tay đàn ông đó. 

"Anh! Thoát được nhớ giúp em gọi người!" 

Lúc này cô gái trên ghế đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Lâm Hạo gào lên. 

Lâm Hạo nhướn mí, linh cảm chuyện chẳng lành! 

Cùng lúc đó, một nắm đấm mãnh liệt đột nhiên kéo tới, mục tiêu rõ ràng là sau ót của Lâm Hạo! 

Lâm Hạo nghiêng người, quyền phong sượt qua mặt anh! 

Tay đàn ông đầu mào gà xoa xoa nắm đấm, cười khẩy: "Mày là anh trai của nó? Vậy thì cùng chết đi". 

Lâm Hạo nhíu chặt mày: "Tao đã nói tao không quen cô ta rồi mà". 

"Được thôi, xuống mà nói với diêm vương đi". 

Tên đàn ông đó cười độc ác, nắm đấm lần nữa vung tới! 

Đáy mắt Lâm Hạo lóe lên vẻ mất kiên nhẫn, tay phải nắm quyền trực tiếp nghênh đón nắm đấm của tay đàn ông. 

"Thình thịch!" 

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận