Chương 43: Vợ chưa cưới
Lâm Hạo đã gây ám ảnh tâm lý quá lớn cho anh ta, đến nỗi bây giờ bị Lâm Hạo khoác cổ, cơ thể anh ta run lên, suýt nữa tè ra quần.
“Người anh em… à không! Ông anh! Tôi tôi tôi, tôi không cố ý, tôi xin lỗi cô ấy ngay!”
Người đàn ông để tóc mào gà sợ đến mất hồn mất vía, khom lưng xin lỗi Giang Thiên Ngữ liên tục, còn tự tát mạnh mình hai cái, chỉ sợ Lâm Hạo không hài lòng, lại đập một chưởng đánh bay anh ta như lần trước.
Giang Thiên Ngữ ngẩn người nhìn người đàn ông tóc mào gà trước mặt, dù thế nào cũng không ngờ, người vừa nãy còn hung dữ hống hách khi nhìn thấy Lâm Hạo lại bỗng sợ sệt như vậy.
Lâm Hạo vỗ vai người đàn ông tóc mào gà, cười nói: “Đừng căng thẳng, thấy thái độ của anh thành khẩn như vậy, tôi không hỏi tội anh nữa, anh tên là gì?”
“Tôn, Tôn Hải…”
Người đàn ông tóc mào gà cất giọng run run, tuy bây giờ Lâm Hạo đang mỉm cười, nhưng ai biết ngay sau đó liệu có đột ngột trở mặt hay không!
“Tôn Hải, tên hay lắm”.
Lâm Hạo thầm đọc một lượt, lại cười hỏi tiếp: “Đến đây làm gì?”
Tôn Hải nuốt nước miếng: “Mã Thành Huân của thủ phủ thành phố Giang bảo tôi đến…”
“Ồ?”
Lâm Hạo nhướn mày, lập tức nhếch miệng cười.
Anh vốn có ý nghĩ lợi dụng Tôn Hải để đối phó Mã Thành Huân, ai ngờ vừa hay đụng phải họng súng.
Hai người lại nói chuyện một lúc, từ chỗ Tôn Hải, Lâm Hạo được biết, nghề nghiệp của anh ta giống như kiểu lính đánh thuê nước ngoài, chỉ cần chủ thuê bỏ tiền, bất luận nhiệm vụ gì, anh ta cũng có thể nhận.
Trong chợ đen thế giới ngầm, cái tên Tôn Hải như sấm đánh bên tai, lần này là Mã Thành Huân mời anh ta đến, cụ thể làm gì thì không nói.
Sau khi Lâm Hạo tìm hiểu xong, vỗ vai anh ta bảo Tôn Hải cứ đi làm việc của anh ta trước, sau đó cười híp mắt đi về bên cạnh Giang Thiên Ngữ.
“Đấu thầu sắp bắt đầu rồi, hai người nói chuyện gì mà nói lâu thế?”
Giang Thiên Ngữ nghi hoặc nhìn Lâm Hạo, vừa nãy cô không nghe thấy cuộc trò chuyện, chỉ thấy sau đó Lâm Hạo và Tôn Hải càng nói càng thân thiết, không biết tại sao, trong lòng hơi không vui.
Theo cô thấy, Tôn Hải này vừa nhìn thì thấy không phải người đứng đắn, Lâm Hạo kết bạn với loại người này không phải chuyện tốt.
“Không có gì, đấu thấu sắp bắt đầu rồi, chúng ta qua đó đi”.
Lâm Hạo không giải thích nhiều, chỉ cười híp mắt đi về phía trước.
Đấu thầu được tổ chức ở đại sảnh đấu thấu của hội trường, trên sân khấu phía trên cùng của đại sảnh, nhân viên đang điều chỉnh thiết bị, dưới khán đài là từng hàng ghế ngồi, lúc này gần như không còn ghế trống.
Lâm Hạo và Giang Thiên Ngữ tìm được hai ghế trống ngồi xuống, nhìn xung quanh, trong mắt người nào cũng lóe lên hào quang nhiệt huyết.
Quả nhiên, dự án lần này là một cái bánh ngon, bất kỳ ai cũng muốn gặm một miếng, nếu phải cạnh tranh thật, tập đoàn Hoa Đô cũng không nắm chắc phần thắng.
Lâm Hạo vừa ngồi xuống không lâu thì nhìn thấy ở chính giữa của hàng ghế đầu tiên có một bóng người quen thuộc đang nhìn về hướng của anh.
“Chú Lý?”
Lâm Hạo hơi kinh ngạc, ngay cả Lý Tông Minh của tập đoàn Hắc Thạch cũng đích thân đến đây, đủ để thấy được cuộc đấu thầu lần này quan trọng đến mức nào.
Lúc này Lý Tông Minh vừa đứng lên, chỉnh lại cổ áo, cất bước đi về phía Lâm Hạo.
Cùng lúc đó, có một bóng người quen thuộc đã ngồi xuống bên cạnh hai người.
“Nửa tiếng rồi, nghĩ kỹ chưa?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!