Mọi người đều giấu kín những bí mật trong lòng và duy trì sự bình yên với đối phương.
Trong vài ngày qua, Thẩm Minh Gia và Ôn Dư trò chuyện rất vui vẻ. Tên của cô cũng được đổi từ "Tiểu Ngư” thành "Tiểu Ngư bảo bối."
Ôn Dư biết rằng không bao lâu nữa hắn ta sẽ có những hành động tiếp theo, chẳng hạn như người đàn ông này sẽ yêu cầu một cuộc hẹn hò hoặc một cuộc gặp mặt.
Bây giờ anh ta đã rơi vào bẫy của cô, nếu cô còn giữ kín quá thì có vẻ không được thành tâm cho lắm.
Ôn Dư có thể tự mình đưa anh ta vào danh sách tìm kiếm nóng một lần nữa và hắn ta sẽ phải tiếp tục nhận lấy sự chê bai và khinh miệt của mọi người.
Nhưng quyết định này cũng không thể dễ dàng mà thực hiện.
Sáng nay khi hai người chuẩn bị đi làm thì điện thoại di động của Ôn Dư đột nhiên vang lên. Cô vội vàng lấy ra xem, hoá ra là điện thoại của Ôn Thanh Hựu gọi tới. Ngón tay nhẹ nhàng ấn nút bỏ qua, cô cười cười, giọng nói có chút khô khốc nói với anh: "Số không xác định."
Tưởng Vũ Hách biết đó là ai nhưng anh vẫn muốn hợp tác mà diễn với cô vậy nên chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ. Nhưng có lẽ là do anh đã chịu đựng trong nhiều ngày liên tiếp, một số cảm xúc trong lòng đột nhiên mất kiểm soát vì cuộc gọi đột ngột này. Nó giống như dây leo quấn quanh trái tim anh sau đó thắt lại càng ngày càng chặt.
Anh không phải là một người kiên nhẫn. Trong từ điển của anh thì người đàn ông này chưa bao giờ độ lượng và khoan dung với ai đến mức khiến bản thân phải đau đớn. Chuyện này chưa từng xảy ra bao giờ.
"Sao lại cúp máy." Anh nhìn Ôn Dư nói: "Gọi lại đi."
Ôn Dư có chút khẩn trương cầm điện thoại, thậm chí đầu ngón tay có có chút run rẩy: "Nhưng... Nhưng chúng ta sắp. phải đi làm rồi. Hay trở về em sẽ..."
"Ngay bây giờ." Tưởng Vũ Hách ngắt lời cô, anh chậm rãi đi sang một bên dựa vào cửa nhìn đối phương: "Anh không vội.”
Ôn Dư biết răng nếu cô vẫn tiếp tục ngắt điện thoại một cách bất thường như vậy thì sẽ càng khiến Tưởng Vũ Hách nghi ngờ hơn. May mắn thay người đàn ông này đang đứng cách cô một khoảng.
Ôn Dư mím môi, cô mở điện thoại và gọi lại trước mặt Tưởng Vũ Hách.
"Dư Dư?" Là giọng nói của Ôn Thanh Hữu. "Vâng."
"Vừa rồi không tiện nói chuyện sao?” "Vâng"
"Đã ba ngày trôi qua rồi em đã nghĩ tới những gì anh nói chưa?"
"Em bỉ
"Rồi sao đó?"
Ôn Dư ngẩng đầu nhìn Tưởng Vũ Hách đứng cách đó không xa lại phát hiện anh cũng đang nhìn mình. Cô có chút chột dạ mà liếc nhìn đi chỗ khác rồi vội vàng cúp điện thoại: "Được, em hiểu rồi."
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại truyenazz nhé cả nhà. Các bạn vào google gõ tìm kiếm : truyenazz là sẽ thấy nhé.Bên mình đang ra chương liên tục lắm nhé!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!