Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Trà Xanh Công Lược - Ôn Dư (FULL)

Mới nói được một nửa thì ở bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, là dì Mười Hai.

"Cậu chủ, bên ngoài có người tới, nói là muốn tìm cậu và Ôn Dư"

Tưởng Vũ Hách nhíu mày.

Tìm anh thì cũng không có gì lạ, nhưng tìm Ôn Dư? Cô cũng không quen nhiều người ở đây.

“Ai tìm em vậy?” Tưởng Vũ Hách hỏi.

Ôn Dư không biết là ai, liền lắc đầu.

Ngừng một chút, Tưởng Vũ Hách chỉ đành bỏ ngang điều anh định nói: "Đi xuống trước đã."

"Vâng" Hai người một trước một sau đi ra, Tưởng Vũ Hách đi

phía trước, vừa đi t u thang đã thấy một người đàn ông cao lớn trong phòng khách.

Người đàn ông đó có bóng lưng tuấn tú, áo gió vừa vặn với dáng người, cho dù quay lưng lại cũng có thể nhìn ra khí chất phi phàm.

Dường như Tưởng Vũ Hách đã nhận ra người này.

Anh cười lạnh một tiếng, quay đầu nhìn về phía Ôn Dư, lạnh nhạt nói: "Còn tìm đến tận cửa cơ à"

Ôn Dư ngơ ngác: "Gì cơ?"

Cô nhìn ra từ phía sau, khi thấy rõ bóng người, sắc mặt của cô lập tức kinh hãi đến biến sắc.

Là Ôn Thanh Hữu đến đây.

Ôn Dư mím mím môi, có chút run rẩy, từ "Anh trai" đã đến miệng nhưng cũng không có cách nào phát ra được.

Tưởng Vũ Hách đút hai tay vào túi quần, không chút lo lắng mà đi xuống: "Tìm tôi?"

Ôn Thanh Hữu nghe thấy tiếng động liền quay đầu lại, nhìn về phía Tưởng Vũ Hách, khẽ mỉm cười: "Xin chào ngài Tưởng”

Ôn Dư đứng đắng sau Tưởng Vũ Hách liều mạng ra hiệu với anh trai...

"Anh điên rồi à!" "Anh đến đây để thêm náo nhiệt hay sao??"

"Cho dù tới đây thì cũng phải nói trước với em một tiếng chứ!"

Nhưng dù thế nào thì người cũng đã đến rồi.

Ôn Dư ra sức nháy mắt, sau đó cô chợt nhớ tới tin nhắn tối qua của Ôn Thanh Hữu: [Nếu như em không thể quyết định thì để anh giúp em.]

Cô cảm thấy lạnh sống lưng, dường như đã hiểu vì sao anh ấy lại tới đây.

Vậy anh ấy muốn giúp mình như thế nào...

Ôn Dư không dám nghĩ nữa.

Sau buổi tối hôm qua, Ôn Thanh Hữu đã từ trong mắt Tưởng Vũ Hách nhìn ra được cậu ta có tình cảm với em gái mình.

Anh ấy hiểu rõ, nếu cứ tiếp tục như vậy, một ngày nào đó Tưởng Vũ Hách mà nhận ra Ôn Dư đang chơi đùa mình, hậu

quả sẽ không thể lường được.

Nếu em gái đã không thể dao sắc chặt đay rối, thì người anh trai này sẽ thay cô giải quyết vậy.

Tưởng Vũ Hách không đáp lại lời chào của Ôn Thanh Hữu mà chỉ ngồi xuống sofa một cách thờ ơ.

"Cậu thật dũng cảm."

Ôn Thanh Hữu: "Việc cần làm thì cho dù thế nào cũng phải làm, đâu liên quan tới dũng cảm hay không."

Tưởng Vũ Hách không khỏi cười khẽ, ngẩng đầu nhìn anh ấy: "Việc cần làm? Cậu có chuyện gì cần làm trước mặt tôi?"

Ôn Thanh Hữu dừng một chút, nhìn sang Ôn Dư đang đứng cạnh Tưởng Vũ Hách.

'Tâm mắt quét qua, khóe môi lại nhếch lên: "Mang em ấy đị"

Tưởng Vũ Hách như nghe thấy một trò đùa, mà trò đùa này còn trằng trợn khiêu khích anh, anh nén lại cơn giận, hỏi Ôn Thanh Hữu:

"Cậu dựa vào cái gì?"

Ôn Thanh Hữu lấy ra một tờ chỉ phiếu từ trong áo gió: "Hai trăm vạn này coi như là bồi thường thời gian qua em ấy đã làm phiền cậu, cũng là cảm ơn cậu đã chăm sóc em ấy."

Tưởng Vũ Hách chỉ nhìn hai giây rồi khẽ cười một tiếng.

Anh đứng dậy, chậm rãi đi đến trước mặt Ôn Thanh Hữu, cầm lấy tờ chỉ phiếu kia rồi xé nát thành từng mảnh nhỏ.

Sau đó lại ném lên người Ôn Thanh Hữu.

“Tôi cần hai trăm vạn của cậu à?" Tưởng Vũ Hách cực kỳ ghét cặp kính gọng vàng của người đàn ông này, anh lạnh giọng cảnh cáo: “Nhân lúc tôi còn đang bình tĩnh nói chuyện với cậu thì mau cút đi. "

Một bên là anh ruột của cô, một bên là... Cô cũng không biết phải gọi là anh trai hay sao nữa, nhưng hai người họ đang đối mặt với nhau, như thể sắp đánh nhau đến nơi rồi, Ôn Dư sốt ruột không biết phải làm gì nữa.

Cô liên đứng giữa hai người, ý muốn tách họ ra:

"Anh trai, có chuyện gì chúng ta từ từ nói được không, tránh tổn thương hòa khí hai bên."

Tưởng Vũ Hách nghe cô nói lại càng tức giận hơn: "Anh biết tên này, cái gì mà hòa khí chứ?"

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận