Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Trà Xanh Công Lược - Ôn Dư (FULL)

Ba tháng ở chung này đều là cố ý tiếp cận, ngay cả cái tên sau này nói cho anh cũng là giả.

Tưởng Vũ Hách không biết mình đang làm gì mà lại nhập. tâm ở trong trò chơi của kẻ khác lâu đến vậy.

Anh cứ ngỡ mình là thợ săn, nhưng không biết rằng mình đã là con mồi trong tay kẻ khác.

Ôn Dư đờ đẫn ngồi tại chỗ, nhìn Tưởng Vũ Hách chậm rãi biến mất khỏi nhà hàng.

Thật dứt khoát, lạnh lùng, đúng là tính cách của anh. Cô ấy đã biết từ lâu rồi.

Mặc dù vẫn còn đang khoác một chiếc áo khoác dày, nhưng giờ phút này Ôn Dư vẫn cảm thấy lạnh buốt, cái lạnh từ ngực truyền đến đầu ngón tay, khiến toàn thân cô tê dại.

Trong nhà hàng lãng mạn, lễ tình nhân của người khác vẫn đang tiếp tục diễn ra, trong khi lễ tình nhân của Ôn Dư thì chỉ còn lại sự bàng hoàng, hoang mang sau khi sự thật bị phanh phui.

Cô không uống một giọt rượu vang đỏ nào, cũng không kịp tặng quà gì, quần áo lộng lẫy trên người cô lúc này đây trông cực kỳ lố bịch.

... Cô có gì là thật không?

Nghĩ đến những lời Tưởng Vũ Hách hỏi, cổ họng Ôn Dư đau rát như bị nghiền qua hết lần này đến lần khác, đau đến không nói nên lời.

Trên đường đi taxi về nhà họ Tưởng, mưa ngày càng nặng hạt, người đi đường ôm đầu trốn mưa, có những cặp tình nhân trốn dưới cùng một chiếc áo khoác, vừa cười vừa chạy dưới mưa.

Ôn Dư nhìn cặp tình nhân đó mà thất thần, trong lòng có chút ghen tị.

Cô đang nghĩ có lẽ ngay cả ông trời cũng không vừa ý yến tiệc tự thú mà cô đã chuẩn bị tối nay nên mới mưa to như vậy.

Cơn mưa đến vừa nhanh vừa dữ dội, đến mức đài khí tượng cũng đưa ra cảnh báo sớm.

Trên đài phát thanh, người dẫn chương trình đang giới thiệu tối nay mưa lớn như thế nào, đồng thời nhắc nhở người đi đường mang theo áo mưa.

Ôn Dư nhớ tới lúc Tưởng Vũ Hách đưa cô đi thôi miên, cô ở trong xe nói với anh một cách đạo đức giả: "Anh à, chỉ cần anh không sao thì trời sẽ nằng đấy."

Thật bất ngờ, sau đó, đài phát thanh đã ngay lập tức thông báo ngày hôm sau thời tiết sẽ rất xấu.

Ôn Dư vẫn nhớ như in vẻ mặt Tưởng Vũ Hách lúc đó.

Cô cũng nhớ bản thân mình lúc đó, tất thảy đều ngoan ngoãn đi theo sau lưng anh ấy.

Bắt đầu bằng một lời nói dối, nhưng Ôn Dư cũng từng chút bị đáp trả bởi trò chơi do chính mình bày ra mà không hề hay biết.

Đến tận bây giờ cũng không có ai là người chiến thẳng trong trò chơi này.

Xe dừng trước cổng biệt thự, Ôn Dư xuống xe, lấy tay đội mưa chạy về nhà. Dì Mười Hai đang ở trong phòng khách, nhìn thấy cô liền sửng sốt: “Không phải cháu đi ăn với cậu chủ sao?”

Ôn Dư muốn nói lại thôi, lập tức hiểu Tưởng Vũ Hách vẫn chưa quay lại.

Đúng vậy, anh đã dặn cô phải rời đi trong vòng ba tiếng, thì sao còn có thể quay lại.

Với tính cách của anh, để cô rời đi bình yên như vậy có lẽ là đã tận nghĩa tận tình lắm rồi.

Ôn Dư không biết trả lời dì Mười Hai như thế nào, cô cúi đầu, không nói lời nào đi thẳng lên phòng mình trên lầu hai.

Trong ba tháng sống ở đây, Ôn Dư đã cố gắng rời đi một lần khi cô ấy còn là công dân hạng ba, sau khi dần thực sự hòa nhập thì lại bị anh trai của mình đem đi. Quá tam ba bận, cuối cùng cũng có ngày cô ấy thực sự bị đuổi đi.

Lần này là thật.

Ôn Dư lặng lế nhìn quanh căn phòng mình đã ở ba tháng, nơi này giống như ngôi nhà thứ hai của cô vậy. Đồng thời, cô cũng rất biết ơn Tưởng Vũ Hách từ tận đáy lòng vì đã cho cô ấy ít thời gian để nói lời tạm biệt.

Không có gì để thu dọn, giống như những lần rời đi trước. kia, ngoại trừ túi xách và vài món đồ lặt vặt của cô, mọi thứ trong nhà này đều là của Tưởng gia, vậy nên cô sẽ không lấy đi bất kỳ thứ gì.

Lúc này, Wechat đột nhiên vang lên, cắt đứt dòng suy nghĩ của Ôn Dư.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận