Không thể nói là cha con họ không có tình yêu thương. Nhưng một số tình yêu có hơi ấm, cầm trên tay rất yên tâm. Một số lại sáo rỗng và tan vỡ khi chạm vào.
Sủi cảo trên bàn bốc khói nghi ngút, TV đang phát chương trình giải trí sôi động. Nhân Nhân thì liên tục hỏi Tưởng Vũ Hách về những chuyện lặt vặt trong giới giải trí, còn chú Hà thì lấy sủi cảo giúp vợ mình.
Vào đêm đông chí ấm áp này, Ôn Dư đột nhiên bắt đầu tin vào những gì thầy bói già ở chợ đêm nói.
Sau đêm đó, cô dường như mất tất cả. Nhưng cuộc sống của Ôn Dư lại tiếp tục một hành trình tuyệt vời khác, gặp gỡ những con người đáng yêu và ấm áp này.
Đương nhiên, Ôn Dư trong lòng thầm nghĩ ngoại trừ khối băng lạnh lẽo đang ngồi bên cạnh kia.
Trong khi ăn, Nhân Nhân chỉ vào TV và nói: "Chương trình giải trí yêu thích của em đã bắt đầu rồi!"
Ôn Dư khẽ liếc qua. Không nhìn thì thôi, vừa nhìn thấy hình ảnh trên TV cô đã đơ người ra.
Vị khách mời chính là Thẩm Minh Gia...
Tên cặn bã kia đang mặc một bộ vest lịch sự. Hắn ta đứng trên sân khấu mà hát với phong thái lịch lãm.
Nếu không phải cô đã biết hắn ta là người như thế nào. thì có thể Ôn Dư sẽ bị mê hoặc, sẽ nghĩ răng đây là một ngôi sao nam dịu dàng và đẹp trai.
Tiếc là hän ta không phải người như vậy.
"Chị Tiểu Ngư, anh mặc vest trằng có đẹp trai không?" Nhân Nhân chỉ vào TV nói: "Em gần đây đã trở thành fan của anh ấy, chị không biết anh ấy lợi hại cỡ nào đâu!”
Ôn Dư: "...
Chà, em cũng không biết hẳn ta tệ như thế nào đâu.
Ôn Dư trong lòng gào thét "Đừng mà em gái! Chị nhìn rõ ràng rồi, đây là một tên rác rưởi!"
Nhưng trên mặt, cô chỉ có thể lễ phép nở nụ cười nói: "Thật ư, chị không thần tượng ngôi sao."
Nếu không làm vậy thì cô có thể làm gì khá chứ? Kể cho đối phương nghe về việc bị tên lừa đảo này lừa dối, tự vạch trần bản thân trước mặt Tưởng Vũ Hách sao?
Những gì cô đang làm bây giờ là giả bộ mất trí nhớ. Một khi cô sơ suất, mọi nỗ lực của cô sẽ trở thành lãng phí.
Bên cạnh đó, có vẻ không hay lắm khi chỉ trỏ thần tượng của người khác trong lần gặp nhau đầu tiên.
Quên đi. Nghĩ tới đây, Ôn Dư quyết định nói ít làm nhiều. Cô muốn lấy một ít sủi cảo nhân tôm vào đĩa. Nhưng khi cầm đũa lên lại phát hiện trên đĩa chỉ còn những thứ nhân khác.
Ôn Dư không còn cách nào đành im lặng đặt đũa xuống như không có chuyện gì xảy ra.
Tưởng Vũ Hách lúc này mới hỏi Nhân Nhân: "Em thích Thẩm Minh Gia rất nhiều à?"
Nhân Nhân xấu hổ cười: "Bởi vì các chị em xung quanh em đều thích anh ấy. Hơn nữa dạo này trong giới giải trí nhiều người sợ "sập nhà" nên ai cũng muốn thần tượng người có lý lịch trong sạch như anh ấy."
Trong cuộc trò chuyện bình thường này, không ai chú ý răng Tưởng Vũ Hách đã tự nhiên mà đưa cho Ôn Dư chiếc sủi cảo nhân tôm trong bát của mình.
Ôn Dư bị sự quan tâm ấm áp bất ngờ này làm cho ngây người.
Ý gì đây?
Trong đầu Ôn Dư lúc này mặc kệ bọn họ đang nói tới ai, cô liên tục đặt câu hỏi mà nhìn chằm chằm sủi cáo trong bát. Cho đến khi một giọng nói lọt vào tai cô.
"Em đang nghĩ rằng anh cho em ăn gì khác ư?"
"..Đương nhiên không phải.' Ôn Dư cười ngượng ngùng cầm đũa lên, cô cảm thấy có chút kỳ lạ.
Chín giờ tối, sau bữa ăn, chú Hà mặc một chiếc áo. khoác da nói sẽ đưa Ôn Dư xuống lầu. Tưởng Vũ Hách rất tự nhiên đặt tay lên xe lăn của Ôn Dư nói: "Không cần, để cháu làm cho”
"A?" Ôn Dư mở to hai mắt, nhấc chân muốn đứng lên: "Anh..."
Cô còn chưa nói xong, Tưởng Vũ Hách đã đè cô ngồi xuống khế nói: "Ngồi yên đi."
Trong thang máy, hai người không có nói chuyện với nhau. Ôn Dư không biết Tưởng Vũ Hách có ý gì, cả người cô run rẩy. Cuối cùng cả hai cũng xuống tới xe đang để dưới lầu. Cô đang định tự giác đi xuống ghế sau, nhưng Tưởng Vũ Hách đột nhiên rút ra một điếu thuốc và châm nó.
Rồi anh dựa lưng vào cửa sau của xe.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!