Tại quầy của hàng HXX, nhân viên tiếp đón Ôn Dư một cách nồng nhiệt, đồng thời lấy ra cặp khuy cài áo được làm thủ công bằng đá quý màu đen.
"Đẹp quá, không biết vị nào may mắn nhận được quà của cô."
Những chiếc khuy cài áo năm lặng lẽ trong chiếc. nhung. Quả thật xứng đáng là sản phẩm thủ công của những người thợ bậc thầy. Từng chỉ tiết đều tinh xảo và trang nhã vô cùng. Những viên đá quý màu đen trong vắt, điềm tĩnh và sang trọng.
Điều Ôn Dư thích thú nhất là chữ ".J" được khắc ở mặt sau của khuy cài áo. Nó đại biểu cho sự ái mộ của cô với đối phương.
Đây là lần đầu tiên Ôn Dư mua quà cho bạn trai, cô đã bỏ ra rất nhiều công sức từ thiết kế đến lựa chọn chất liệu.
Thẩm Minh Gia nên thích nó, phải không? Ôn Dư cười cười, trong lòng tự hỏi.
Nếu hắn ta không dám thích, cô có thể tự mình tặng nó cho người đàn ông khác!
Sau khi cảm ơn nhân viên, Ôn Dư rời khỏi quầy. Cô đang định đi thang cuốn xuống lầu thì thoáng thấy một bóng người đứng cách đó không xa trước cửa thang máy.
Là một người đàn ông. Một người đàn ông có hình dáng trông rất giống Thẩm Minh Gia.
Nhưng không phải Thẩm Minh Gia còn đang quay phim ở Cáp Nhĩ Tân một tuần sau mới về sao?
Ôn Dư sợ mình nhìn nhầm nên đi thẳng về phía thang máy. Cô còn chưa kịp nhìn rõ mặt người kia thì người đó đã vào thang máy rồi.
Ôn Dư đã chậm một bước.
Cô cảm thấy có gì đó không ổn, theo bản năng lấy điện thoại di động ra gọi cho Thẩm Minh Gia nhưng cuộc gọi đã bị cúp máy.
Một lúc sau, Thẩm Minh Gia gửi một bức ảnh với nội dung: Bảo bối, anh đang quay phim, anh sẽ gọi cho em sau.
Ôn Dư cau mày. Có thể là cô đã sai?
Trên đường trở về khách sạn, cô luôn bị một loại trực. giác kỳ lạ bao trùm lấy. Lần đầu tiên cô chủ động tìm kiếm tin tức của Thẩm Minh Gia. Cuối cùng, trong những bài viết dài do người hâm mộ của hắn ta đăng tải, Ôn Dư tìm được. bức ảnh một người hâm mộ tiễn đối phương ra sân bay Cáp Nhĩ Tân.
Hóa ra Thẩm Minh Gia đã rời Cáp Nhĩ Tân vào ngày hôm kia.
Hăn ta đang nói dối.
Ôn Dư từ nhỏ đã được nuông chiều nên tính tình cô có chút bướng bỉnh, thất thường. Điều cô không thể chấp nhận nhất chính là gian dối. Cô lập tức muốn gọi điện cho Thẩm Minh Gia để tìm hiểu, nhưng trước đó đã có một cuộc gọi đến.
Là Chu Việt, thư ký của cha cô.
Mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng Ôn Dư vẫn trả lời: "Thư ký Chu?"
Đầu bên kia điện thoại, âm thanh của Chu Việt có chút nặng nề: "Tiểu thư, hiện tại cô đang ở đâu?”
Ôn Dư nhìn ngoài cửa sổ, lơ đãng trả lời: "Tôi ở thành phố khác, có chuyện gì."
Chu Việt dừng một chút nói: "Tôi có chuyện muốn nói với cô, hy vọng cô nghe xong sẽ bình tĩnh."
"Tôi biết rồi." Lúc này, xe chậm rãi dừng trước cửa khách sạn, Ôn Dư đang muốn hỏi có phải cha mình muốn khống chế chỉ tiêu của cô hay không thì thấy cảnh tượng trước mắt.
Trước cửa của khách sạn, một nam một nữ nắm tay. nhau xuống xe. Mặc dù người đàn ông đội mũ và đeo khẩu trang nhưng Ôn Dư chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể nhận ra Thẩm Minh Gia, người vừa xuất hiện trong trung tâm mua sắm cùng ai đó mà cô nhìn thấy.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!