Dù sao một ngày nào đó khi cô khôi phục trí nhớ, cô vẫn phải đi.
Nghĩ đến những điều này, Tưởng Vũ Hách nhíu mày, bấm máy gọi cho thư ký Ninh ỏ bên ngoài: "Mang một suất cơm vào văn phòng cho tôi. ”
Bên kia, thừa dịp buổi trưa ăn cơm, Ôn Dư và Vưu Hân thành công gặp mặt ở một trung tâm thương mại.
Chỉ mấy ngày nữa là Vưu Hân sẽ tham gia thi vòng hai, trước đó cô ấy đang ở nhờ nhà một người bạn là một chuyên gia trang điểm.
Ôn Dư đi thẳng vào vấn đề nói cho Vưu Hân biết chuyện cô muốn theo dõi Thẩm Minh Gia vào đêm giao thừa, nghe được Vưu Hân lập tức nói:
"Chuyện kích thích như vậy nhất định phải dẫn theo tôi, một mình cậu thì sao có thể làm được, tôi đi với cậu.”
Ban đầu, cô còn sợ Vưu Hân khó xử, không nghĩ tới cô ấy lại chủ động yêu cầu tham dự, vì vậy Ôn Dư liền yên tâm.
"Đêm hôm sau, kế hoạch của tôi là thế này..."
Nửa giờ sau, cuộc gặp mặt đơn giản kết thúc.
Buổi trưa để Tưởng Vũ Hách ở văn phòng một mình, sợ anh mất hứng, trên đường về Ôn Dư đặc biệt mua chút đồ ăn vặt. Lúc trở lại công ty cô chủ động cho Tưởng Vũ Hách:
"Em mua dâu tây cho anh. ”
Tưởng Vũ Hách: "Không cần” Ôn Dư cho rằng anh tức giận, dừng một chút, dứt khoát cầm một quả dâu tây nhét vào miệng anh, "Anh ăn thử một chút đi, em phải đi rất xa mới mua được về đây đó.”
Động tác quá nhanh, đầu ngón tay của cô lướt qua môi của Tưởng Vũ Hách.
Dù chỉ trong nửa giây ngắn ngủi.
Ôn Dư không quan tâm thu tay lại, chớp mắt hỏi: "Anh thấy sao, có phải rất ngọt không? ”
Nhiệt độ của đầu ngón tay mềm mại giống như một ngọn lửa nhỏ, bắt đầu từ môi, lặng lẽ, bình tĩnh, đần đần mạnh hơn, một đường lan đến tận cổ họng.
Khiến cổ họng khô khan.
Tưởng Vũ Hách nuốt xuống, yết hầu lên xuống vài cái, sau đó mặt không chút thay đổi mà nôn dâu tây trong miệng vào. thùng rác, rồi nhìn chăm chăm Ôn Dư:
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!