Lúc đó, Tưởng Vũ Hách đã đến đồn công an.
Cảnh sát đưa điện thoại trong túi trữ vật cho anh: “Nghe nói người bị đâm mất trí nhớ hả? Hiện tại không sao chứ?”
Tưởng Vũ Hách: “Không sao.”
“Anh đã vất vả chăm sóc cô ấy rồi. Người gây chuyện nhưng lại có đạo đức và lương tâm như anh không nhiều
đâu.” Hàn huyên hai câu, cảnh sát mỉm cười rời đi.
Tưởng Vũ Hách nhìn chiếc túi trong tay, đôi mắt vẫn tối sầm.
Anh không quay lại công ty mà về nhà, lên phòng làm việc trên tầng hai, khóa cửa, kém hết rèm lại.
Cả căn phòng bỗng chốc yên tĩnh như đêm khuya. Điện thoại ở trên bàn.
Ngoài một vài vết nứt trên màn hình, hầu như không có bất kỳ hư hỏng nào.
Tưởng Vũ Hách đốt một điếu thuốc, hít một hơi thật sâu.
Làn khói làm mờ hình dáng chiếc điện thoại, nhưng khi làn khói tan hết, nó vẫn năm yên đó.
Chờ đợi sự lựa chọn của Tưởng Vũ Hách.
Anh khẽ đỡ trán, giữa kế tay là làn khói bay ra, Tưởng Vũ Hách cau mày.
Anh đang suy nghĩ, cân nhắc, tính toán.
Giống như chiếc hộp Pandora, không ai biết khi mở ra sẽ là bất ngờ hay đau khổ.
Khi khói gần cháy hết, cuối cùng Tưởng Vũ Hách cũng vươn tay ra.
Anh nhấn nút nguồn. Sau vài giây, màn hình hiện sáng.
Cần phải nhập mật khẩu.
Tưởng Vũ Hách không biết mật khẩu. Nhưng anh có thể đoán...
Dù người đã mất trí nhớ nhưng những thói quen trong tiềm thức sẽ không thay đổi.
Ví dụ như hoán vị đặc biệt của Ôn Dư, trước là số lẻ sau là số chẵn.
Anh từ từ nhập 1357269 theo thứ tự.
Anh vừa ấn xong số 9 thì khóa màn hình mở, hình nền hiện ra.
Đó là ảnh chụp Ôn Dư.
Tưởng Vũ Hách có thể cảm nhận trái tim mình lỡ một nhịp, sau đó đập lại đập nhanh và dữ dội.
Đây là thế giới của Ôn Dư, thế giới mà cô đã lãng quên.
Chỉ cần mình gọi cho cô ấy một cuộc điện thoại, cô ấy có thể quay lại ngay lập tức.
Tuy nhiên, mình muốn kết quả như thế này sao? Tưởng Vũ Hách không chắc lắm.
Ngón tay anh vuốt màn hình liên tục, anh biết mọi quyết định của mình đều rất quan trọng.
Hồi lâu sau, anh mới mở Wechat ra.
'Wechat có rất nhiều tin nhắn chưa đọc, hầu hết đều là những câu như: “Cậu đi đâu vậy?” “Cậu đang ở đâu?” “Cậu không sao chứ”
'Wechat này rất thích hợp với một người mất tích hơn một tháng.
Tưởng Vũ Hách không muốn nhìn trộm nội dung trò chuyện của cô với người khác, cho nên anh không để ý nó mà ấn mở vòng bạn bè trên wechat của cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!