Lúc Mạnh Tư Duy đọc xong Wechat Chung Ý gửi đến thì cũng là lúc cửa chính mở ra.
Cô nhanh chóng úp màn hình điện thoại vào trước ngực, không hiểu sao bản thân cứ có cảm giác chột dạ.
Dù nói thế nào đi chăng nữa thì bàn tán sau lưng người khác, thậm chí còn chế giễu cuộc sống không như ý của học bá ngày trước cũng không tốt chút nào.
Có lẽ vì chột dạ nên đêm nay Mạnh Tư Duy nói nhiều hơn bình thường, không hiểu sao đột nhiên cô thốt lên một câu: "Cậu về rồi."
Sau đó cô thấy động tác thay giày trước cửa của Bùi Thầm hơi dừng lại, ánh mắt anh nhìn qua mang theo sự tìm tòi nghiên cứu vì không hiểu.
Mạnh Tư Duy nói xong cũng muốn bịt miệng mình lại.
Bùi Thầm hối hận xanh ruột hay không cô không biết, nhưng hiện tại cô hối hận đến mức ruột cũng xanh luôn rồi.
Thế là vì muốn phá vỡ sự xấu hổ bất thình lình này mà Mạnh Tư Duy đành phải căng da đầu lên bổ sung một câu: "Tôi nói là tôi chuẩn bị nấu đồ ăn khuya, cậu có muốn một phần không?"
Cô hỏi xong thì cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị từ chối, thậm chí căn bản cô không có dự định nấu đồ ăn khuya.
Đối với người tên Bùi Thầm này, Mạnh Tư Duy biết chuyện bị anh từ chối là một chuyện vô cùng bình thường, từ chối đi ăn cùng nhau, từ chối thư tình, từ chối xem cô thi đấu, thậm chí còn từ chối việc cô thi cùng một trường đại học với anh, nếu có một ngày Bùi Thầm không từ chối cô thì cô mới cảm thấy không bình thường.
Cho dù bây giờ cô không còn là bạn học nữ theo đuổi anh nữa mà là bạn thuê cùng nhà, Bùi Thầm rõ ràng vẫn không phải người quen và thích tiếp xúc quá nhiều với bạn cùng nhà.
Mạnh Tư Duy thậm chí đã chuẩn bị sẵn một câu lời thoại "Nếu cậu không ăn thì tôi cũng lười nấu" để chốt hạ.
Kết quả, trong yên lặng, cô nghe thấy một tiếng đến từ người đàn ông kia khiến cô không kịp trở tay: "Được."
Mạnh Tư Duy: ?
Lúc cô còn đang nghi ngờ có phải do bản thân nghe nhầm hay không thì người đàn ông đối diện đã hỏi cô: "Ăn cái gì?"
Mạnh Tư Duy có hơi không khống chế được vẻ mặt của mình.
"...?"
...
Hai mươi phút sau, Mạnh Tư Duy ôm bát sủi cảo trước mặt, một lúc rồi vẫn có cảm giác không chân thật.
Người đàn ông đối diện ăn cơm yên tĩnh mà nhã nhặn, không có âm thanh gì nhưng tốc độ ăn cơm lại không chậm chút nào.
Cảm giác không chân thật của Mạnh Tư Duy tiếp tục kéo dài đến khi nhìn thấy từng viên sủi cảo của mình bị người đàn ông kia ăn hết, sau đó cảm giác chân thực xuất hiện, tất cả đều biến thành đau hết cả ruột gan..
Chung Ý nói Bùi Thầm hối hận, cô ngược lại không nhìn thấy chút hối hận nào, nhưng hôm nay cô hối hận với từng hành động của mình từ lúc tối đến giờ là sự thật.
Thứ Bùi Thầm ăn chính là bánh bao sủi cảo mà mẹ cô đặc biệt làm cho cô lần trước, Mạnh Tư Duy vẫn không nỡ ăn, nhưng vừa rồi lục tủ lạnh cũng chỉ phát hiện đây là thứ duy nhất có thể bỏ nồi nấu nhanh.
Còn mấy miếng sủi cảo cô để lại trong đĩa, hiện tại cũng bị Bùi Thầm ăn hết.
Mạnh Tư Duy nhìn dáng vẻ Bùi Thầm ăn sủi cảo, bỗng nhiên cảm thấy cả người không ổn chút nào.
Lúc trước khi vẫn còn là thiếu nữ nhiệt huyết học thể dục, mỗi ngày cô đều xem ba bữa là chuyện quan trọng, bây giờ là một cảnh sát nhân dân vất vả cần cù cũng vẫn cảm thấy cần đồ ăn ngon để bổ sung năng lượng, an ủi một ngày làm việc mệt mỏi.
Thích một người là bạn sẽ muốn ăn cơm với anh ấy, nguyện ý chia sẻ tất cả đồ ăn ngon trên thế giới cho anh ấy, thậm chí chỉ cần nhìn anh ấy ăn cơm bạn cũng sẽ cảm thấy vui vẻ, nhưng khi bạn không còn thích một người nữa, những cảm giác tốt đẹp này sẽ không còn sót lại gì.
Hiện tại Mạnh Tư Duy chỉ muốn lắc vai Bùi Thầm, muốn anh phun trả lại cô tất cả những viên sủi cảo mà anh đã ăn.
Mạnh Tư Duy chọc mấy cái sủi cảo trong bát của mình, càng chọc càng tức, chọc đến mức tất cả nhân bên trong sủi cảo đều lòi ra ngoài.
Mấy phút sau, cuối cùng Bùi Thầm cũng để đũa xuống.
Sủi cảo trong bát Mạnh Tư Duy đã bị cô chọc đến mức cả vỏ bánh và nhân bánh đều thê thảm không nỡ nhìn.
Cô nghe được người đàn ông đối diện nói: "Tôi đi rửa bát."
Mạnh Tư Duy "ừ" một tiếng trầm thấp, tức giận giống như con cá nóc, sau đó cô trực tiếp đứng dậy, động tác lúc kéo ghế có chút thô lỗ, cố ý tạo ra âm thanh lớn, yên lặng thể hiện rõ sự khó chịu của mình.
...
Ngày hôm sau, trong một cửa hàng đồ ngọt nổi tiếng nào đó ở quảng trường Nhân Dân.
"Cmn ha ha ha ha ha ha ha."
Chung Ý ôm một bát dương chi cam lộ ngửa đầu cười tới cười lui.
Đối diện cô ấy là vẻ mặt chán đời của Mạnh Tư Duy: "Cậu cười đủ chưa vậy?"
Chung Ý ôm bụng cười đến mức thiếu chút nữa đau sốc hông: "Nhưng mà, nhưng mà thật buồn cười."
"Rốt cuộc tại sao cậu lại hỏi anh ta có muốn ăn khuya không vậy?"
Mạnh Tư Duy: "Mình chỉ nói thế thôi, ai ngờ ánh mắt của người ta lại kém đến mức đó chứ?"
"Lúc ấy mình nên hỏi anh ấy sự máu lạnh khi nói từ "biến" năm đó đi đâu rồi, chút khách khí giữa người trưởng thành với nhau còn nghĩ là thật."
Chung Ý ở bên cạnh vừa khuấy ống hút vừa nhịn cười nói: "Cho nên hiện tại Bùi Thầm còn không bằng mấy cái sủi cảo thật sao?"
Mạnh Tư Duy nhấn mạnh: "Đó là sủi cảo mẹ mình tự tay gói đó có được không?"
Chung Ý: "Cậu nói mà xem, anh ta tốt nghiệp ở trường đại học lớn mà lại đến mức phải đi thuê cùng một căn nhà với cậu, có câu như thế nào nhỉ, lãnh đạo gắp thức ăn anh ta chuyển bàn, lãnh đạo mở cửa anh ta lên xe, lãnh đạo nói chuyện anh ta nói trước (1)."
(1) dùng để miêu tả cấp dưới không xử lý được công việc và không có tầm nhìn
Mạnh Tư Duy bĩu môi: "Hình như vậy."
Chung Ý "chẹp" một cái, vừa nói mắt vừa nhìn điện thoại, đột nhiên kinh ngạc hô lên một tiếng: "Mẹ nó, mình có ba nghìn người theo dõi rồi."
Mạnh Tư Duy nghiêng đầu nhìn vào điện thoại của Chung Ý.
Cô ấy đang nói đến Weibo, vì Mạnh Tư Duy theo dõi và tương tác với Chung Ý nên hiện tại Weibo của cô ấy đã có ba nghìn người theo dõi.
Về phần của Mạnh Tư Duy, hiện tại cô đã hết hứng thú và động lực vào việc load lại trang chủ để xem người theo dõi mình được bao nhiêu, cô chỉ biết nếu dựa vào tốc độ tăng hiện tại thì việc cán mốc một triệu người theo dõi chỉ là chuyện của tối nay hoặc sáng mai.
Đến bây giờ Mạnh Tư Duy cũng không đăng Weibo chứng tỏ "Tưởng Tưởng clever" chính là Weibo của nữ cảnh sát Mạnh Tư Duy hôm qua làm nổ tung bảng hot search, ngược lại Chung Ý vô cùng vui vẻ vì chuyện mình được dính tí độ hot này, cho nên cô ấy liền chụp một bức ảnh bàn đồ ngọt của hai người rồi đăng lên Weibo.
Chung Ý vừa chọn bộ lọc cho ảnh vừa nói: "Bây giờ số người hâm mộ của cậu đã có thể ăn đứt Weibo đơn vị của cậu được rồi đó."
Thời đại công nghệ nên gần như mỗi một đơn vị cơ quan chính phủ và doanh nghiệp đều mở tài khoản trên các nền tảng xã hội lớn, hệ thống công an cũng không phải ngoại lệ, cục công an thành phố C đã mở tài khoản trên các nền tảng xã hội có tên là "Công an thành phố C trực tuyến", "Thành phố C bình an", "Cảnh sát phân cục Trung Ninh" và nhiều tài khoản cộng đồng khác, là một cơ quan tuyên truyền, nhiệm vụ chính của những tài khoản này là thông báo công khai cho dân chúng cũng như phổ cập tuyên truyền giáo dục.
Chỉ là với tư cách là các tài khoản tuyên truyền chính thức, người theo dõi của các tài khoản "Công an thành phố C trực tuyến", "Thành phố C bình an", "Cảnh sát phân cục Trung Ninh" không có nhiều, số lần hoạt động và lượt chia sẻ càng ít đến thảm thương hơn, một video đăng lên thì gần như hơn nửa là các đồng nghiệp công tác ở cục công an thích.
Lúc trước Mạnh Tư Duy có nghe lãnh đạo trong cục phát sầu vì tài khoản chính thức của bọn họ quá ít tương tác.
Nhưng đối với chuyện tài khoản ít tương tác này Mạnh Tư Duy cũng không thể làm gì được, chuyện này thậm chí còn không phải chuyện cô nên quan tâm, cô và Chung Ý cùng đi ăn lẩu, cuối cùng tâm trạng khi bị Bùi Thầm ăn hết sủi cảo vào tối qua cũng bắt đầu khôi phục một chút.
Mạnh Tư Duy ăn lẩu xong thì đi đến phân cục Trung Ninh.
Tối nay cô trực ca đêm.
Ca đêm nay ở phân cục Trung Ninh yên tĩnh đến lạ, không có con ma men nào gây sự, không có mấy đứa nhóc loai choai đánh nhau, cũng không có đủ các loại tình cảm vướng mắc của các đôi nam nữ.
Nhưng sự yên bình đó chỉ là tạm thời, lúc nào trực đêm cũng có thể ra ngoài làm nhiệm vụ, Mạnh Tư Duy ngồi ở chỗ của mình pha cà phê.
Cảnh Bằng trực cùng với cô lấy điện thoại di động ra, ở trong phòng trực ban bắt đầu quay trái quay phải.
Mạnh Tư Duy ngẩng đầu: "Anh Bằng, anh quay cái gì vậy?"
Cảnh Bằng giơ điện thoại lên vừa chụp vừa nói: "Đội trưởng nói quay, quay cái gì mà, cái gì mà "Đưa các bạn đi tham quan phòng trực ban của cảnh sát lúc hai giờ sáng" để đăng lên tài khoản chính thức của chúng ta."
Dù lượt tương tác của tài khoản vô cùng thấp nhưng tài khoản chính thức của công an thành phố C vẫn được hoạt động một cách cẩn trọng, cơ bản là một hai ngày đăng một lần, nghe nói số lượng cập nhật cũng là một trong những tiêu chí đánh giá KPI.
Mạnh Tư Duy "ồ" một tiếng, gật gật đầu.
Cảnh Bằng vỗ vào đầu hai người Châu Vũ An và Mã Soái đã ngủ gật gù một cái, cười lắc đầu.
Anh ấy cũng không có gọi hai người dậy, trực ban đêm khuya, thời điểm không làm nhiệm vụ thì buồn ngủ là chuyện bình thường, nếu như anh cảnh sát đêm khuya không làm nhiệm vụ mà vẫn còn tinh thần phấn chấn học tập củng cố đất nước thì đấy mới gọi là cố giữ hình tượng..
Lúc vỗ Mạnh Tư Duy thì cô đang ôm cốc cà phê ngáp.
Cảnh Bằng quay xong, sau đó ấn nút dừng..
"Xong rồi."
Lúc lãnh đạo nói anh ấy cập nhật trạng thái đã cho anh ấy tài khoản và mật khẩu của "Công an thành phố C trực tuyến".
Cảnh Bằng ghép nhạc nền vào video mình vừa quay, sau đó đánh thêm dòng chữ "Đưa các bạn đi tham quan phòng trực ban của công an vào lúc hai giờ sáng" lên tài khoản "Công an thành phố C trực tuyến".
Cảnh Bằng rất hài lòng với video mình quay lần này, chỉ về phía hai người Châu Vũ An và Mã Soái đang chợp mắt, hạ giọng nói với Mạnh Tư Duy: "Đợi hai người này tỉnh ngủ thì cho họ xem."
Mạnh Tư Duy cười, cô chụp ảnh Châu Vũ An ngủ yên gửi cho Chung Ý để cô ấy nhìn bạn trai của mình.
Cảnh Bằng dùng tài khoản của mình thích video mới đăng ban nãy, sau đó nói với Mạnh Tư Duy: "Tiểu Mạnh, em cũng like đi."
Tuy không cứng nhắc đến mức yêu cầu số lượng người thích, nhưng dù sao cũng là video mình quay rồi đăng lên, so với video khác trên cùng tài khoản thì cũng có khao khát chiến thắng.
Mạnh Tư Duy: "Ok."
Cuối cùng Cảnh Bằng cũng hoàn thành nhiệm vụ cấp trên giao cho, anh ấy để điện thoại di động xuống, nhàm chán trò chuyện trên trời dưới đất với Mạnh Tư Duy: "Em lại lên hot search, lãnh đạo có nói gì với em không?"
Mạnh Tư Duy thích video kia xong cũng để điện thoại di động xuống rồi chống cằm: "Vẫn là những lời đã nói lúc trước."
"Nói em cái gì mà phải giữ vững lòng bình tĩnh."
Cảnh Bằng: "Tâm trạng bây giờ thế nào? Thành người nổi tiếng rồi nha."
Mạnh Tư Duy: "Haizz."
Cô biết rõ hiện tại mình đã hot đến mức có một số võng hồng cầu cũng không được, ngoại hình đương nhiên là một chuyện, quan trọng vẫn là thân phận cảnh sát này, nếu như cô muốn làm võng hồng kiếm tiền thì chắc chắn phải từ chức, nhưng từ chức thì những người thích cô vì cô là cảnh sát chắc chắn sẽ không tồn tại nữa.
Huống hồ Mạnh Tư Duy không muốn làm võng hồng, cô yêu quý công việc hiện tại của mình, đối với lần nổi tiếng ngoài ý muốn này, cô cũng rất vui vẻ và cảm kích, rất vui vì có nhiều người thích cô như vậy, nhưng ngoài vui vẻ biết ơn ra thì không còn gì khác.
Cô vẫn trực ca đêm như cũ, vẫn yêu quý công việc của mình như cũ, vẫn dựa vào tiền lương của cục công an để sống qua ngày.
Còn điều khác trước đây thì có lẽ là hiện tại cô biết có rất nhiều người thích mình, điều này khiến cô có động lực làm việc mỗi ngày hơn.
Mạnh Tư Duy trò chuyện với Cảnh Bằng, ánh mắt Cảnh Bằng nhìn cô ngày càng hiện rõ sự tán thưởng.
Anh ấy cảm thấy cô gái nhỏ này thật sự rất tỉnh táo, đối mặt với độ hot ùn ùn kéo đến này chỉ sững sờ nhưng vẫn bình tĩnh, không bị che mờ mắt.
Đến tận lúc này, Cảnh Bằng chợt nhớ đến lần trước anh ấy ra ngoài làm nhiệm vụ ở quán bar Ouch với Mạnh Tư Duy, sau đó Mã Soái nói với anh ấy rằng ông chủ quán bar kia vừa có tiền lại vừa đẹp trai, hình như anh ấy còn là bạn trai cũ của Tiểu Mạnh nhà bọn họ, vẫn chưa hết tình cảm với Tiểu Mạnh.
Khi đó anh ấy còn không tin, vì anh đã từng gặp qua ông chủ quán bar kia, điều kiện của anh ấy khiến bất kì cô gái nào cũng khó có thể chống cự được, nhưng bây giờ nhìn thấy dáng vẻ lạnh nhạt của cô nhóc này thì anh đã tin.
Người trẻ tuổi trong đơn vị nhiều, nhưng độc thân lại không nhiều, cô gái nhỏ như Mạnh Tư Duy đều được các đồng nghiệp để ý nhiều hơn một chút, gặp được người thích hợp sẽ giới thiệu cho cô.
Cảnh Bằng: "Em có thể nghĩ được như vậy là tốt rồi." Anh ấy đột nhiên hỏi: "À, đúng rồi, gần đây thế nào, có đối tượng chưa? Không phải lần trước anh nghe nói có người giới thiệu ai đó cho em sao?"
Mạnh Tư Duy vừa nghe đến chủ đề tình cảm đã muốn ôm đầu bỏ chạy.
"Không thích hợp." Cô đáp. Đối tượng hẹn hò lần trước vì biết cô có vay tiền để mua nhà nên đã chạy, anh ta cảm thấy tiền lương sau này của cô phải dùng để trả nợ, không thể trợ giúp cho chi tiêu trong nhà.
Đồng thời vừa nhắc đến chủ đề tình cảm, không hiểu sao trong đầu Mạnh Tư Duy lại nghĩ đến đối tượng gần đây xuất hiện trong cuộc sống của mình, người mà cô đã từng theo đuổi, người mặt dày vô sỉ ăn hết sủi cảo mẹ gói cho cô, Bùi Thầm.
Thế là Mạnh Tư Duy lại chém thêm hai đao nữa cho Bùi Thầm ở trong lòng.
Cảnh Bằng thấy Mạnh Tư Duy không muốn hỏi thêm về chuyện đối tượng này nữa, anh ấy đưa mắt nhìn thời gian rồi nhìn qua hai tên nhóc thối ngủ như chết kia, nói với Mạnh Tư Duy: "Muộn lắm rồi, tranh thủ chợp mắt một chút đi."
"Để anh trông cho, có chuyện sẽ gọi em."
Mí mắt của Mạnh Tư Duy đúng là cũng bắt đầu đánh nhau: "Cảm ơn anh Bằng."
Đêm nay phân cục Trung Ninh yên tĩnh ngoài ý muốn.
Buổi sáng, sau khi Châu Vũ An tỉnh lại thì duỗi cái lưng nhức mỏi của mình, có chút khó tin nhìn xung quanh hỏi: "Tối hôm qua không có chuyện gì sao?"
Cảnh Bằng: "Một năm khó lắm mới có mấy lần như vậy, tên nhóc cậu cũng tốt số thật."
"Dáng vẻ ngủ gật tối hôm qua của cậu đã bị anh đây quay lại rồi."
Châu Vũ An mơ màng: "Hả?"
Cảnh Bằng: "Công an thành phố C trực tuyến, video mới đăng gần đây nhất, anh quay, lên like cho anh đi."
Châu Vũ An nghe lời lấy điện thoại ra, tìm kiếm "Công an thành phố C trực tuyến".
Nội dung của video mới nhất là "Đưa các bạn đi tham quan phòng trực ban của công an vào lúc hai giờ sáng".
Châu Vũ An đương nhiên biết tương tác của bọn họ ít đến thảm thương, mỗi lần được hơn một trăm like đã là kỳ tích rồi.
Anh ấy ngáp một cái, vừa nhấn hai lần vào màn hình vừa nhìn số liệu bên phải.
Sau đó hành động ngáp lập tức dừng lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!