Thấy vậy, vẻ mặt tươi cười của nhân viên tiếp tân cuối cùng cũng biến mất.
“Mặc dù chúng tôi không thích ức hiếp người tàn tật, nhưng nếu anh vượt quá giới hạn, chỉ sợ rằng ngay cả cơ hội làm người tàn tật cũng không còn nữa!”
“Tôi khuyên hai người nên rời đi sớm, nếu như tuổi còn trẻ khỏe mạnh mà mất sớm thì càng không tốt!”
Giọng điệu của nhân viên thoáng chốc đã lạnh lùng hơn.
Lời nói không hề che giấu sự đe dọa!
Thế nhưng, Sở Bắc lại không quan tâm đến anh ta, chân vẫn không dừng.
Mắt thấy anh sắp bước vào đại sảnh, nhân viên tiếp đón kia tiến lên trước một bước, lập tức đứng ngăn trước mặt anh.
“Hừ, rượu mời không uống muốn uống rượu phạt!”
Nhân viên tức giận nhìn Sở Bắc, gương mặt vốn hiền hòa đã hoàn toàn biến mất, để lộ biểu cảm hung tợn.
“Nếu anh đã không muốn đi ra, vậy tôi chỉ có thể tìm người ném anh ra ngoài thôi!”
Nói xong, chỉ thấy anh ta hung hăng vung tay, trong sảnh thoáng chốc đã có bốn năm thanh niên đi ra!
Tóc tai nhuộm đủ màu, đeo khuyên tai, xăm đủ hình.
Quần jean rách bên hông căng phồng, rõ ràng có giấu vũ khí.
Một đám nóng lòng muốn hành động, dùng ánh mắt không tốt nhìn Sở Bắc.
“Anh vẫn còn một cơ hội cuối cùng, hoặc là tự mình cút đi, không thì mấy anh em này của tôi ném anh ra ngoài!”
“Chọn một trong hai, chọn đi!”
Nhân viên tiếp đón không trực tiếp ra tay, mà chỉ lạnh mặt ra đưa ra tối hậu thư.
Dù sao, tình hình bên trong hôm nay cũng khá đặc biệt, có thể không ra tay thì không cần phải hành động!
Nếu không, theo như tính tình lúc trước, chắc Sở Bắc đã sớm bị đánh một trận ném đi ra ngoài rồi!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!