Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

 Lạc Mai nghiến chặt hàm răng trắng ngà, là người đầu tiên chất vấn.  

 

Cái tát ngày hôm qua, đến bây giờ ả ta vẫn còn canh cánh trong lòng.  

 

“Tiểu Mai, em còn không hiểu rõ hắn sao? Không biết xấu hổ, vô địch thiên hạ!”  

 

Lý Nham ở bên cạnh cười nói, giọng điệu tràn đầy coi thường.  

 

Hắn ta là người ngoài duy nhất, nhưng rõ ràng bây giờ đang tự cho mình là chủ nhà.  

 

Sắc mặt Lạc Tuyết trắng bệch, cúi đầu không nói gì.  

 

Còn Sở Bắc, vẫn luôn lẳng lặng đứng sau lưng Lạc Tuyết.  

 

Làm như mắt điếc tai ngơ đối với chất vấn và châm chọc của hai người bọn họ.  

 

“Sở Bắc, không phải hôm qua mày oai phong lắm à? Sao bây giờ không nói chuyện?”  

 

Lạc Mai còn tưởng rằng Sở Bắc sợ rồi nên càng nói quá đáng hơn.  

 

“Lại còn dám đánh tao, tao thật sự hối hận lúc trước không chặt bỏ đôi tay này của mày!”  

 

“Cái đồ mù lòa thối tha này biến thành người câm từ khi nào? Tức chết tao rồi…”  

 

Lạc Mai chửi ầm lên, nhưng từ đầu đến cuối Sở Bắc vẫn không có chút phản ứng nào.  

 

Khiến ả ta có loại cảm giác đấm vào bông mềm, trái lại khiến mình tức giận không ít.  

 

“Được rồi!”  

 

Cuối cùng, Lạc Vinh Quang lên tiếng.  

 

Đầu tiên ông ta trừng Sở Bắc một cái, sau đó ánh mắt lạnh lùng dừng ở trên người Chu Cầm.  

 

“Chu Cầm, nếu người đã trở về rồi, vậy nên làm như thế nào, tự cô nói ra đi!”  

Bị Lạc Vinh Quang chỉ đích danh, cơ thể Chu Cầm khẽ run rẩy.  

 

Ngẩng đầu nhìn về phía Sở Bắc, ánh mắt hận không thể ăn tươi nuốt sống người ta.  

 

“Ông cụ, việc này không hề liên quan đến con và Tiểu Tuyết, đều là Sở Bắc này tự quyết định!”  

 

“Bây giờ con làm chủ, để Tiểu Tuyết cắt đứt tất cả quan hệ với tên mù này”.  

 

“Tốt nhất để hắn mang cả đứa nhỏ kia đi, tuyệt đối không làm ảnh hưởng đến nhà họ Lạc chúng ta”.  

 

Chu Cầm nói liền một mạch.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận