“Được!”
Sở Bắc khẽ gật đầu.
Anh không vội!
Vì anh biết không lâu nữa, Lạc Tuyết sẽ bị người nhà họ Lạc gây tổn thương thôi.
Sau đó, cô sẽ hoàn toàn buông bỏ họ.
…
Mấy ngày qua, tình hình cổ phiếu của nhà họ Lưu có biến động rất lớn.
Chẳng dễ gì, Tân Hải mới có ngày bình yên.
Mỗi ngày, Sở Bắc đều đưa đón con gái đi học, còn Lạc Tuyết thì vẫn đến công ty làm việc.
Lý do là vì buổi đấu thầu lớn sắp diễn ra rồi.
Hạng mục cả trăm tỷ đủ để thay đổi cục diện của Tân Hải.
Không chỉ có Tân Hải, mà các thế lực khác bên ngoài cũng đang nhòm ngó.
Nhưng các gia tộc tài chính từ nhỏ đến lớn ở Tân Hải đâu cho họ cơ hội.
Đây chỉ là sự bình yên trước cơn bão.
Chỉ đợi đến hôm đó để kéo tới.
…
Ba ngày sau, vào một ngày mát mẻ.
Sở Bắc đưa con gái đi học xong thì không về nhà ngay.
Anh chống cây gậy trúc đi lên chiếc Audi ở bên đường.
“Cậu Sở!”
Long Tam ngồi ở ghế lái lễ phép chào hỏi.
Dù là đại ca của giới xã hội đen ở Tân Hải, nhưng gã vẫn phải ngoan như cún trước mặt Sở Bắc.
“Xong việc chưa?”
Sở Bắc dựa lưng vào ghế rồi cất giọng hỏi.
“Xong rồi ạ!”
Long Tam vội gật đầu nói: “Chuyến bay của Vương Khôn đã hạ cánh rồi, tôi đã cho người đi đón”.
“Hơn nữa, chú Khôn còn quyết định mở tiệc ở Tụ Hiền Lâu để mời các ông bạn già, cậu thấy…”
“Tụ Hiền Lâu à… náo nhiệt thế thì tôi phải đến xem sao rồi!”
Sở Bắc nhếch miệng, dứt lời, anh nhắm mắt dưỡng thần.
Long Tam không dám hỏi nhiều, nhanh chóng khởi động xe.
Chẳng mấy chốc, chiếc Audi đã đỗ trước cửa Tụ Hiền Lâu.