“Dự án thứ hai là cải tạo khu đất hoang, bên trên cấp cho năm trăm triệu, mời các vị!”
Bí thư Vương vừa nói dứt câu, bầu khí lại lắng xuống.
Dự án này không giống dự án trước.
Bên trên đã cấp trước một khoản tiền rồi.
Bên nào có thể nhận thầu với mức giá thấp nhất sẽ thắng.
Hơn nữa, dự án này khá cồng kềnh, vớ vẩn là lỗ như chơi.
“Bốn trăm triệu!”
Thấy không ai lên tiếng, gia chủ của một gia tộc hạng hai đứng dậy.
Ông ấy đã xem qua giới thiệu về dự án này.
Vì vậy, biết rõ chắc chắn có thể hoàn thành dự án với bốn trăm triệu.
Thậm chí, ít nhất còn có thể lời ra được một trăm triệu.
Mấy gia chủ của gia tộc hạng hai khác cũng đang suy nghĩ.
Không biết nên trả giá bao nhiêu để đạt được lợi nhuận cao nhất đây?
“Năm trăm triệu!”
Trong lúc mọi người đang đắn đo suy nghĩ thì Dương Xuyên đã giơ tay lên.
Hắn ta nói ra một con số khiến tất cả mọi người dừng hình.
Bên trên cho năm trăm triệu, hắn ta lại đòi cả năm trăm triệu luôn ư?
Thế là sao?
Đùa nhau à?
Thấy mọi người nhìn mình với ánh mắt quái lạ, Dương Xuyên chỉ mỉm cười.
“Mọi người cứ bình tĩnh, nhà họ Dương chuẩn bị tiến vào Tân Hải thì chắc chắn phải có cống hiến gì đó!”
“Năm trăm triệu này coi như quà mà nhà họ Dương chúng tôi tặng cho Tân Hải!”
Nghe thấy vậy, mọi người không khỏi ca ngợi.
Nhà họ Dương chịu chơi thật.
Dương Xuyên mỉm cười đắc ý rồi liếc nhìn xuống hàng ghế trên cùng.
Sau đó, mặt hắn ta lập tức sầm lại.
Thấy thế, Sở Bắc chỉ biết lắc đầu.
“Ấu trĩ!”
Nghe thấy vậy, Lưu Tông Tín không chút do dự, lập tức giơ cái bảng trong tay lên.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!