Thanh Phong gật đầu, từ đầu đến cuối rất tự tin!
“Năm năm trước, bến cảng đã đóng cửa vì chuyện kia! Bây giờ mở lại lần nữa, những người kia sợ rằng sẽ không ngồi yên!”
Sở Bắc nhìn về phía xa, giọng điệu dần trở nên lạnh lẽo.
“Lần này, nhất định phải nhổ cỏ tận gốc!”
Gương mặt Thanh Phong cũng nghiêm túc hơn!
“Không sai, là hồ ly thì sẽ lộ đuôi thôi! Lần này, chỉ cần bọn họ dám xuất hiện thì nhất định sẽ phải chết!”
Sở Bắc khẽ gật đầu, gương mặt vẫn lạnh nhạt như cũ!
“Cậu quay về trước đi, tôi đến tập đoàn Lạc thị xem sao!”
Sở Bắc có cảm giác trong lòng, lần này Lạc Tuyết đi, chỉ sợ sẽ không quá thuận lợi!
…
Ở bên kia, Lạc Tuyết bước xuống xe taxi bước lớn đi vào công ty!
Vừa đến phòng tiếp khách thì đã thấy Lạc Vinh Quang và bố con Lạc Viễn Hà đang ngồi trên sô pha.
Nhìn thấy Lạc Tuyết, ba đôi mắt thoáng chốc đã dán trên người cô!
“Ông nội, bác cả!”
Lạc Tuyết bị nhìn chằm chằm cả người cũng mất tự nhiên, nhẹ giọng chào hỏi!
“Lạc Tuyết, cô còn mặt mũi mà quay về à?”
Lạc Mai hừ giọng nói, lên tiếng gây khó dễ!
“Hừ, lần trước chẳng phải cô với Sở Bắc oai lắm sao? Bây giờ còn quay lại làm gì?”
Giọng điệu Lạc Hà Viễn lạnh nhạt, cười như không cười!
Lạc Vinh Quang tuy không nói gì, nhưng ánh mắt lại không tốt lành gì!
Thấy vậy, Lạc Tuyết lập tức cảm thấy bất đắc dĩ!
Cô biết, bọn họ là vì bị đuổi khỏi đại hội đấu thầu nên mới trút cơn giận lên người mình!
Chỉ là, bản thân từ đầu tới cuối đều chẳng nói một câu nào mà?
Lạc Tuyết cúi đầu, trong lòng đầu tủi thân!
“Được rồi, Lạc Tuyết, cô đi đi, nơi này không cần cô nữa!”
Cuối cùng, Lạc Vinh Quang cũng mở lời.
Vừa lên tiếng, giọng điệu đã chẳng tốt gì!
Vẻ mặt Lạc Tuyết thay đổi, ngây ngốc nhìn ông nội mình: “Ông nội, ông có ý gì!”
“Thế nào, cô còn chưa nghe rõ sao?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!