Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

 “Thành thật xin lỗi anh, phòng bao thật sự đã hết rồi ạ, mong anh thông cảm!”  

 

Nghe thấy vậy, Chu Bân lập tức sa sầm mặt.  

 

Anh ta cứ tưởng mình nói ra thân phận xong thì nhân viên nhà hàng sẽ nhanh chóng đi xếp phòng ngay.  

 

Ai dè lại nhận được một câu trả lời thế này.  

 

Tô Uyển và Lạc Tuyết đã nghe thấy hết, Chu Bân cảm thấy quá mất thể diện.  

 

Nghĩ vậy, anh ta đập tay lên bàn lễ tân rồi tức tối quát: “Tôi muốn phòng riêng, dù thế nào đi nữa, hôm nay cô cũng phải xếp phòng cho tôi, không thì cô chuẩn bị nghỉ việc đi!”  

 

Anh ta cất giọng phách lối kết hợp với biểu cảm kiêu ngạo.  

 

Cô lễ tân chưa từng gặp chuyện này bao giờ nên lập tức sợ đến mức rơm rớm nước mắt.  

 

Tô Uyển thấy thế thì vội tiến lên.  

 

“Chu Bân, anh đang làm gì thế hả? Có ăn uống một cách bình thường được không? Bộ không có phòng bao thì anh nuốt không trôi hay gì mà phải gây khó dễ cho người ta thế?”  

 

Tô Uyển bực mình nói.  

 

Lúc này, Lạc Tuyết cũng bước tới rồi nói với Chu Bân: “Chu Bân, Tiểu Uyển nói đúng đấy! Chúng ta chỉ đến ăn bữa cơm thôi mà, đừng câu nệ quá, ngồi đâu cũng được mà. Không có phòng riêng thì mình ngồi luôn ở ngoài này cũng được”.  

 

Nghe Lạc Tuyết và Tô Uyển nói vậy, Chu Bân quả quyết lắc đầu.  

 

“Với thân phận của tôi thì sao ngồi ăn chung ở ngoài này được?”  

 

Nói rồi, anh ta lại nhìn sang Sở Bắc vẫn im lặng nãy giờ rồi cất giọng châm chọc: “Với những người cao sang mà nói thì việc ăn uống không thể tuỳ tiện được, không giống như ai đó, đến phòng bao cũng không đặt nổi, chỉ được cái trò mua xe sang để loè thiên hạ thôi, đúng là nực cười!”  

 

Lạc Tuyết bắt đầu thấy bực khi nghe tháy Chu Bân nói vậy.  

 

Chu Bân nói Sở Bắc như vậy khiến cô rất bực mình, nhưng vì Tô Uyển nên cô chỉ cau mày chứ không nói gì.  

Tô Uyển phát bực rồi chán nản nhìn Chu Bân, quát: “Chu Bân, anh bị thần kinh à? Ăn mỗi bữa cơm thôi mà sao anh rách việc thế?”  

 

Chu Bân đang định lên tiếng thì một người đàn ông trung niên có vẻ giống quản lý đã đi nhanh tới.  

 

“Ra là cậu Chu, cậu ghé nhà hàng mà chúng tôi tiếp đón chậm trễ, mong cậu lượng thứ”.  

 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận