Một phút sau, mấy người thanh niên tóc vàng gom góp hết số tiền trên người rồi đưa cho Ngô Lương.
“Đại ca, bọn tôi chỉ gom được ba mươi nghìn cộng thêm tiền trong điện thoại, cũng chỉ được tám mươi nghìn, chúng tôi chỉ có nhiêu đó thôi”.
Thanh niên tóc vàng thấp thỏm nhìn Ngô Lương nói.
Ngô Lương nhận tiền, hung dữ nhìn thanh niên tóc vàng nói: “Các cậu chỉ có tám mươi nghìn thật à?”
Thanh niên tóc vàng vội gật đầu.
“Chỉ có nhiêu đó thật, bây giờ chúng tôi chẳng thể lấy ra thêm một xu nào nữa”.
Lúc này cậu ta cảm thấy hối hận không thôi.
Mình không nên vì một chút lợi nhỏ mà đến đây giả vờ giả vịt với Dương Ân.
Bây giờ không chỉ đắc tội với người không nên đắc tội mà ngay cả tiền tiết kiệm của mình cũng đi tong.
Không chiếm được hời mà ngược lại còn chọc phải ổ kiến, nếu trên đời này có thuốc hối hận, có đánh chết cậu ta cũng không đến đây nữa.
Nghe thanh niên tóc vàng nói thế, Ngô Lương khẽ cười.
“Ông muốn các cậu bồi thường một trăm tám mươi nghìn, bây giờ các cậu chỉ có tám mươi nghìn, còn một trăm nghìn nữa, các cậu định làm thế nào?”
Thanh niên tóc vàng sợ hãi không dám nhìn Ngô Lương, cắn răng thận trọng nói: “Đại ca, hay là bọn tôi viết giấy nợ cho ông nhé? Đợi chúng tôi có tiền nhất định có thể trả cho ông”.
“Giấy nợ?”
Nghe thanh niên tóc vàng nói thế, Ngô Lương cười mỉa, khinh thường nói: “Cậu xem ông đây là tên ngốc à, đến khi các cậu đi khỏi đây, nếu các cậu chạy không chịu thanh toán thì tôi tìm ai nói lý đây?”
Thanh niên tóc vàng đổi sắc, đang định nói gì đó nhưng lúc này chỉ thấy Ngô Lương bỗng xua tay.
“Các cậu không trả một trăm nghìn còn lại cũng được nhưng tôi có một điều kiện”.
Mấy người thanh niên tóc vàng mừng rỡ khi nghe ông ta nói thế.
“Đại ca, ông nói đi, dù là điều kiện gì chúng tôi cũng đồng ý”.
Một trăm nghìn không phải là con số nhỏ, nếu có thể không trả thì bảo họ làm gì cũng được.
Nhìn dáng vẻ chờ đợi của mấy người này, ánh Ngô Lương nở nụ cười tàn nhẫn.
Ông ta chỉ vào dùi cui điện trong tay một bảo vệ bên cạnh nói: “Một trăm nghìn còn lại dùng dùi cui điện để đánh, một cây là một trăm đồng, để bảo vệ bên cạnh tôi đánh các cậu, đến khi đủ một trăm nghìn thì dừng, các cậu thấy thế nào?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!