Chu Lệ hít sâu một hơi rồi hỏi.
Chu Cầm hoàn hồn lại, không để ý đến Chu Lệ, mà sáng mắt lên nhìn Sở Bắc rồi quan tâm hỏi han.
“Sở Bắc, cậu nói cho tôi biết, chiếc xe sang này là của ai?”
Dương Ân và Chu Lệ ở cạnh đó nghe thấy thế thì cũng sững người.
Ngay sau đó, Dương Ân là người phản ứng lại đầu tiên rồi cười phụt ra.
“Bác, cần gì phải hỏi ạ? Chắc chắn là của nhà hàng xóm giàu có nào đó rồi, nhưng người này cũng thật là, không đỗ xe trước cửa nhà mình mà lại trèo sang nhà hàng xóm”.
Chu Lệ ở bên cạnh cũng phụ hoạ thêm: “Đúng đấy chị, Tiểu Ân nói không sai đâu. Chiếc xe này đắt lắm, chúng ta phải cẩn thận, nhỡ làm xước xát gì rồi người ta đòi đền tiền là chết dở đấy”.
Chu Cầm chỉ liếc hai mẹ con đó một cái rồi lại quay sang nhìn Sở Bắc.
“Sở Bắc, cậu nói cho tôi biết đi”.
Dương Ân và Chu Lệ lập tức nhăn mặt.
Hai mẹ con họ vừa phân tích rõ ràng rồi, sao Chu Cầm không để ý, mà cứ nhìn Sở Bắc rồi hỏi làm gì?
Họ vừa định lên tiếng thì Sở Bắc đã nói trước.
“Là của tôi”.
Cái gì!
Nghe thấy thế, không chỉ có Chu Cầm mà cả hai mẹ con Dương Ân cũng đều trợn tròn mắt với vẻ khó tin.
Chu Cầm định thần lại trước tiên rồi kích động nói: “Sở Bắc, cậu đừng lừa tôi, có đúng xe này là của cậu không?”
Sở Bắc gật đầu.
“Bà thấy tôi có cần lừa bà không?”
Sau khi nhận được đáp án từ Sở Bắc, Chu Cầm lập tức nhảy nhót.
“Có xe rồi, nhà ta có xe rồi! Vui quá đi mất!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!