Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Trấn Bắc Thần Điện - Sơn Tiếu (FULL)

 Lạc Tuyết bình tĩnh nhìn Chu Lệ rồi nói: “Nhưng những chuyện đó thì liên quan gì đến cháu ạ?”  

 

Chu Lệ dừng hình, song lại mỉm cười nói: “Tiểu Tuyết, dì biết mẹ con dì đã ăn nhờ ở đậu nhà cháu rồi mà giờ lại hỏi vay tiền là không hay. Nhưng cảnh mẹ goá con côi, lại sống ở nơi đất khách quê người, dì cũng cùng đường rồi nên mới nhờ cháu…”  

 

Nghe thấy thế, Lạc Tuyết cũng hơi động lòng trắc ẩn.  

 

Nhưng ngay sau đó, cô đã quả quyết lắc đầu.  

 

“Không phải cháu không muốn cho dì mượn, mà thật sự là cháu cũng hết tiền rồi. Cháu vừa mở cửa hàng nên không còn bao nhiêu tiền nữa”.  

 

Chu Lệ hơi biến sắc mặt khi nghe thấy thế.  

 

Sau đó, bà ta cắn răng nói: “Cứ cho là cháu không có thì Sở Bắc cũng có, nó có cả mấy triệu mua xe thì thiếu gì một trăm nghìn cho dì vay, đúng không?”  

 

Cái gì!  

 

Nghe xong, Lạc Tuyết lập tức trợn tròn mắt với vẻ khó tin.  

 

Sau khi bình tĩnh lại, cô ngoảnh sang mẹ mình rồi hỏi.  

 

“Mẹ, sao mẹ bảo với con là năm mươi nghìn? Giờ dì đang đòi vay những một trăm nghìn kia kìa”.  

 

Bị Lạc Tuyết chất vấn, Chu Cầm cũng tỏ vẻ lúng túng.  

 

Bà ta nhìn Chu Lệ rồi bực mình nói: “Dì nó, rõ ràng dì bảo với tôi muốn vay năm mươi nghìn cơ mà, sao giờ lại thành một trăm nghìn? Thế là sao hả?”  

 

Chu Lệ giả bộ đáng thướng nói.  

 

“Chị, chị cũng biết rồi đấy, em và Tiểu Ân không có công ăn việc làm nên làm gì có thu nhập. Mà ở thành phố lớn thì cái gì cũng đắt đỏ, có năm mươi nghìn thì làm sao mẹ con em sống được?”  

 

Lạc Tuyết đứng cạnh đó không thể nhịn được nữa mà lạnh giọng nói: “Dì, mẹ con dì ăn ở tại nhà cháu, thì cần tiêu gì đến tiền?”  

 

Chu Lệ lập tức phản đối.  

 

“Tiểu Tuyết, cháu không thể nói vậy được. Dù mẹ con dì ăn ở tại nhà cháu, nhưng hàng ngày Tiểu Ân phải ra ngoài đi xin việc, như thế cũng phải dùng đến tiền chứ?”  

 

Nghe xong, Lạc Tuyết cau mày lại.  

 

“Kể cả thế thì cũng không cần đến những một trăm nghìn đâu!”  

Chu Lệ đòi vay họ những một trăm nghìn, đúng là không biết xấu hổ.  

 

“Gì mà không tiêu hết?”  

 

Chu Lệ tiếp tục phản bác.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận